Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. Anh cũng muốn tỏ ra tế nhị để không làm cô bị thất vọng, nhưng quả thật kết quả hoàn toàn khác với những gì anh mong đợi. Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ.
Và tệ hơn là sự khác biệt này đang mỗi ngày một rõ rệt hơn! Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp.
Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Anh phải viết và đánh giá các bản báo cáo, phải đọc những bản thông cáo và tạp chí chuyên ngành; phải luôn có mặt tại những cuộc họp quan trọng. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy.
- Khoan đã, - Jones vừa nói vừa giơ tay ra chặn lại. Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng. - Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa.
Anh muốn tìm cách sẻ chia với họ những điều mà Jones đã chỉ cho anh. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không.
James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực". Cậu hãy nhìn lên đây. Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình.
Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson.
Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn.
Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình. Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông. Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua.
- Ôi, đẹp quá! - Vợ anh thốt lên khi nhận bó hoa tươi thắm và cái ôm thật chặt của anh. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson.