Ví dụ anh ta sẽ tự bảo mình điên khi đứng giữa đường hét Đờ mẹ bọn tham nhũng lúc thấy một gã như vầy đi qua. Thi đại học nhiều người giỏi vẫn trượt thẳng cẳng con ạ. Cái mà những gã chủ chó không đủ khả năng cắn hết.
Có một cái gì đó cản trở họ, chúng ta. Đừng làm mọi người buồn lo. Dù lòng tôi đang ơ hờ lắm.
Hơn nữa, mầm nghệ thuật trong tôi không phải là một thứ phương tiện cho mục đích phi nghệ thuật. Họ không thừa nhưng cũng không quá thiếu. Nhưng cây ở đó vẫn cao vút, săn chắc và cổ kính hơn.
Chúng ta có hai cái rỗng. Trên đầu hộp dầu cá là một con cá sấu lưng xanh bụng vàng mà mỗi lúc lên dây cót, nó đi cà giật và trông khá thật. Nhưng mà vẫn sẽ có những sai lầm.
Đó là sự thiếu hòa hợp của họ với đối tác hôn nhân. Hai là bạn viết cái chuyện này. Q của lí trí không tự an ủi được.
Cháu phải sống để tìm cho bà một thầy thuốc thật giỏi, một cô cháu dâu thật hiền. Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức. Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận.
Trong sở thú này, những con vật trở nên hờ hững vì tù túng. Màu mận đương độ chín. Khi mà bạn bắt buộc cần những đối xử dịu dàng dành cho một con bệnh thì họ lại thường dùng phương pháp nhà binh.
Có lẽ ở trong ngành và làm việc nghiêm túc mới cảm thấy sự vất vả của việc trực chiến 100%. Hoặc lúc phấn khích. Suốt trận, bạn ngồi im trong sự cuồng nhiệt của cả vạn cổ động viên xung quanh.
Nhưng rồi ta nhìn thấy thị trường ảm đạm hiện tại của thơ văn. Dịu dàng cũng có đấy, không thì sao bạn chưa bỏ đi, nhưng đó chỉ là những sự dịu dàng vớt vát, vừa đấm vừa xoa. Dẫu chúng có là những chiến thuật khá hiệu quả.
Người bảo nghệ thuật là khó hiểu. Mà vì sự tàn phá của chúng, chúng tạo nên những con người vô ơn, vô ơn vì chẳng ai làm ơn cho họ hoặc làm cho họ thấy biết ơn cả. Sai là vô trách nhiệm.