Nhưng lại lo sẽ chết yểu và lãng nhách khi mới vào quá nông. Những kẻ có khả năng lãnh đạo như vậy đủ thông minh để đọc và hiểu về tính nhân văn. Ông ta quát tôi: Đồ ngu! Về đi.
Ông lão giật thót mình: Ấm! Cuộc đời của bác làm rất nhiều cho người khác nhưng biết đâu những công việc ấy lại bù trừ hết cho nhau. Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy.
Câu như thế không được, phải… dành cho các điều không hợp khẩu vị quan điểm của bác. Bàn học và máy vi tính của chị út được chuyển sang đó. Cái đêm mà khi phóng xe trên con đường cao tốc đến nhà máy, tôi cảm thấy mình đã ngồi trên một chuyến xe du lịch và đi qua từ lúc hình như nó còn chưa mở.
Trông cậu buồn cười quá. Dường mọi người đều liên hệ với nhau bằng những sợi dây tình cảm vô hình. Nếu ta không dỗ mình là thiên tài, có lẽ ta đã không đủ nỗ lực lấy viết làm phương tiện chính để đi lại trong đời sống giữa những lúc như thế này.
Họ không tìm thấy đâu chừng nào chưa nhận ra cái nền giáo dục (và tự giáo dục) mà phần lớn tuổi thơ, tuổi vị thành niên và phần đời còn lại mà họ, chúng ta trải qua đều là những thiếu hụt nghiêm trọng. Mẹ thì không chịu thả bạn ra để nắng làm tan chảy chúng. Bình truyền chất đầu giường rỏ tong tỏng.
Người ta không thể sống lâu với cái cơ thể vừa trống rỗng vừa trĩu nặng. Tôi có một người chị họ ngoại nữa, cũng trạc tuổi chúng tôi. Sống sót đến ngày hôm nay và chập chững những bước đầu tiên, tôi biết nỗi khốn khổ tinh thần do đồng loại gieo rắc mà chúng ta thường gọi là định mệnh đối với những người nhạy cảm và tài hoa.
Ví dụ: Chọn ảo hay thật? Bạn dễ mắc lừa nó ngay. Thằng này ăn mặc phong phanh. Em sẽ thôi là một sinh linh.
Tôi không khoái trò ăn vạ, giả điên. Ăn tỏi không dám ăn vì sợ phải đầu thai thành súc vật 12 kiếp thay vì 6 kiếp nếu không ăn. Và cũng không làm ấm lòng những đứa trẻ ngoan.
Biết nhau lâu mà ít nói chuyện, để xem còn chuyện gì để nói đây? Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ. Có nó thì đau nhưng không có nó thì bạn lại trở thành vô cảm thật rồi.
Kiếm tiền cuối cùng cũng để làm gì. Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư. Còn bao nhiêu cái để khám phá.