Chatxes

Em cave việt thích thú với tây buồi to

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tiếng nhạc xập xình bên ngoài hắt vào không làm mất được cái hay của chim hót. Vừa hại thần kinh vốn mệt mỏi vừa ngộ nhỡ lúc tập trung quá không cảnh giác được. Hừ, chúng tôi ngồi cạnh nhau như hai khúc gỗ.

    Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh. Không phải bạn không muốn một cuộc sống như thế. Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé.

    Các chú bảo: Mày còn đứng đấy làm gì?. Tôi đã định viết một truyện ngắn dựa trên bối cảnh này ngay vào cái đêm đến nhà máy cùng anh em bốc hàng mây tre đan lên côngtenơ chở đi Mỹ. Có thể cháu thấy bình thường, cháu không cảm thấy gì nhưng thực sự cả nhà lo sốt vó.

    Có lẽ vì tôi vừa ngáp. Tớ mà điên huyền điền thì đọc cũng đã mất cả đêm. Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.

    Từ cái giá cắm bút đi thẳng đến vai phải của bạn có một khoảng ở giữa, ở đó có một hộp dầu cá OMEGA-3 với những viên to mập. Chỉ còn làm con tin ở nhà bác nữa thôi. Chúng tôi vào thang máy và đi lên.

    Bạn lại chán ghét cái sự ngồi. Thắc mắc bởi vì, trước đây còn thấy người ngủ dưới các mái hiên, bây giờ ít thấy. Hơn nữa, một sinh viên đã nghỉ học non một năm và không có nề nếp.

    Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo. Bạn lại tự hỏi mình trên con đường sao bạn không thấy lo lắng hay ăn năn trước cái tin ấy, bạn chỉ nghĩ đến cái có thể xảy ra với mình. Dừng lại vẫn là chơi.

    Cuối cùng thì nó cũng qua đi yên ổn và bạn còn chưa viết xong. Được bạo lực hơn? Lộc xộc loạch xoạch toành toạch. Và chưa thấy phải thay đổi.

    Người đọc khách quan có thể nghĩ có gì mà phải mặc cảm, hắn đã không sai và hắn vẫn chưa cũ. Dẫu bạn biết có những người ở trường hợp tương tự bạn, họ tiếp tục làm việc. Hơi bị xịn, tiền triệu đấy.

    Mất thương hiệu hơi bị phiền. Hai chị em cùng phấn đấu. Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap