Bước tiếp theo là đánh giá tầm quan trọng của từng yếu tố. Những người muốn giải quyết vấn đề thực sự ít khi chấp nhận những điều kiện hiện có mà luôn chủ động tìm cách cải thiện môi trường xung quanh mình. Đừng quên mục đích của tất cả những nghiên cứu này là để bạn có quyết định sáng suốt hơn.
Điều gì sẽ xảy ra nếu Cà Tím và Đậu Phụ hành động dựa trên giả thuyết ban đầu mà không kiểm tra xem nó có chính xác hay không? Chắc là họ sẽ dán quảng cáo và phát tờ rơi khắp trường và kết quả là số lượng khán giả không tăng được bao nhiêu (vì dù họ quảng bá tốt đến đâu, chỉ có 10% những người biết đến buổi diễn sẽ đến xem). Bạn hãy sắp xếp những ô vấn đề như sau để tạo nên một cấu trúc kim tự tháp cho thấy mối liên quan giữa những vấn đề đó. Công cụ giải quyết vấn đề: Ưu và Khuyết điểm, Tiêu chí và Đánh giá
Người ta luôn xa lánh tôi. Hãy nhớ rằng giả thuyết của Cà Tím và Đậu Phụ là một khi khán giả đã đến xem một buổi diễn, họ sẽ tiếp tục tham gia những buổi sau, nhưng có thể không nhất thiết phải là như thế. Tuy nhiên, cô thất bại thảm hại.
Như sơ đồ cây trang bên, khi hoàn thành, cây sẽ to dần từ trái sang phải. Chàng luôn nhìn nhận sự việc bằng thái độ Tôi không thể thay đổi quá khứ. Kiwi là người hiếm khi thất vọng, nhưng trong mấy ngày vừa qua cô suy sụp một cách bất thường.
Mặc dù những nhân vật sau đây có thể là bức tranh biếm họa của một số người có thật ngoài đời, tôi vẫn chắc rằng bạn sẽ thấy có gì đó rất quen thuộc ở những nhân vật không biết cách giải quyết vấn đề đó. Mỗi khi đặt ra mục tiêu, bạn hãy tập thói quen tự hỏi: Mình thật sự muốn đạt được điều gì? Khi nào mình sẽ đạt được? Mình cần những điều kiện cụ thể nào đây?. Tôi không giỏi trong lĩnh vực đó.
Khi bạn nhận xét một trường tốt hay không tốt, bạn muốn nói đến tiêu chí nào? Chúng ta sẽ dùng những tiêu chí sau: Tuy vậy, họ bắt cô phải cân bằng giữa việc chơi bóng với việc học và nói rằng cô phải chọn một trường có học phí thấp hơn 3. Vấn đề 2 là ví dụ cho cấu trúc cơ sở.
Thế nhưng chàng Chỉ Trích thì hoàn toàn ngược lại, không bao giờ chàng ngại lên tiếng. Cậu đã hình dung ra tiêu đề của các tạp chí: Đạo diễn đầy sức sáng tạo John Bạch Tuộc đã giành được giải thưởng Hàn lâm với tấm ảnh cậu mặc lễ phục đen, tay giơ cao tượng Oscar. Nếu bạn làm theo các bài học rất đơn giản trong những trang sách này, bạn cũng có thể trở thành một Người-Biết-Cách-Giải-Quyết-Vấn- Đề.
Sau đây là những gì họ đưa ra: Cô đứng bất động một lúc, nhưng rồi những gì huấn luyện viên vừa nói thấm ngay vào đầu và cô nhảy cẫng lên vui sướng. Cà Tím và Đậu Phụ cho rằng mọi người không đến xem biểu diễn chủ yếu là vì họ không biết đến nó và khi mọi người có biết đến, khoảng 60% số học sinh sẽ đến xem (khoảng 300 người).
Cô quyết định mình nên theo học tại trường trung học Rio. Mỗi người có một thế mạnh riêng. Trên trục hoành, họ ghi mức độ dễ triển khai, từ khó đến dễ.
Phân tích #1: Bao nhiêu người trong mỗi nhóm biết thông tin? Trong quá trình hành động, họ luôn theo dõi và giám sát chặt chẽ tiến độ công việc của mình. Tuy nhiên, John không biết công việc thực sự của Kevin là gì, cậu có thể làm được công việc tương tự hay không, và công việc đó có cần người mới hay không.