“Chào Lee, Steve đây,” ông nói. Jobs đánh giá cao tinh thần của Eve - và nhìn thấy ở cô bé nhiều điểm giống mình. “Nếu chúng ta sử dụng tiếng nói của tôi, khi mọi người phát hiện điều đó, họ sẽ nó về tôi,” ông nói với Clow.
” Powell mở một chai rượu táo sủi bọt và chúc mừng chòng, ai nấy đều rất phấn khởi. Ba năm sau, họ chuyển về sống tại một căn hộ ở ngoại ô. Anh ta đã đến và chơi những bản ghi-ta thính âm, và tất nhiên khán giả rất hài lòng.
” ông vô cùng yêu công ty và ông dường như sống trong niềm hy vọng sẽ quay trở lại. Jobs từ chối nhưng cuối cùng thì Manock cũng nhận lời. “Chúng ta cần rất khẩn trương, bởi vì tôi rất yếu,” ông nói.
Jobs luôn bám vào ý nghĩ rằng chế độ ăn chay toàn rau của ông sẽ ngăn cản cơ thể khỏi niêm dịch gây hại cũng như mùi cơ thể ngay cả khi không dùng lăn khử mùi hay tắm thường xuyên. Tiếp nối là một trang thuyết trình với hình Bob Dylan hiện lên màn chiếu. ông khao khát sự hoàn hảo, và không giỏi trong việc tìm cách giải quyết những thứ thiếu hoàn hảo.
Jobs nổi giận đùng đùng, thậm chí còn khóc lóc. Tim Cook tới thường xuyên và kéo ông vào quá trình ra mắt những sản phẩm mới. Brennan sau này cũng nói rằng “Steve là một con người điên khùng.
Anh ta có một giải pháp số dzách luôn. Và ông quyết sẽ không để việc này tái diễn lần nữa. “Tôi hẳn sẽ trở nên bế tắc với nó ở mọi phương diện.
Bài học mà Jobs thu nạp được từ những ngày nghiên cứu Phật học là sở hữu của cải vật chất thường chỉ làm cho cuộc sống thêm hỗn mang chứ không thêm giàu có. Bà đã luôn nhớ ông và rất đau khổ về những gì đã làm. (c ) Bí mật lôi kéo những nhân lực chủ chốt của Apple
"Họ rất khác biệt, nhưng họ tạo thành một đội mạnh", Wayne nói. Họ có thể bán chúng với giá 40 đô - la một chiếc và lợi nhuận dự tính là 700 đô - la. Friedland cũng cảm thấy Jobs thú vị.
Tất cả những điều đó càng khiến ông có thêm động lực để ra khỏi giường, vượt qua bệnh tật, và bước tiếp những bước đi lớn. “Chúng tôi mất rất nhiều thời gian để tự hỏi, ‘Ghế sofa để làm gì nhỉ?’” Mua sắm vật dụng cũng trở thành một công việc đòi hỏi sự thông thái, chứ không chỉ đơn giản là một thú vui mua sắm. Jobs, Jasinski, và Kottke thường thích dầm mình trong Felt Lake ở cạnh đường liên bang 280 gần Stanford, và đã mua một chiếc xe gắn máy BMW R60/2 hầm hố, sản xuất năm 1966, trang trí những tua da màu cam phấp phơi trên tay lái.
“Tình trạng đó thật điên rồ,” Schiller nhớ lại. Thay vào đó, chúng tôi làm các quyết định thay đổi thường xuyên. Có một hàng dài xếp hàng đến chỗ khán phóng nơi mà bộ phim được chiếu, nhưng Jobs là người không thích chờ đợi nên đã nói khéo với những người khác đang xếp hàng để được lên trước.