Chatxes

Chuyến đi đột kích bất ngờ tri ân fan hâm mộ của airi kijima

  • #1
  • #2
  • #3
  • Được mấy cái bình nhựa truyền hết dịch, cả một đôi dép quai hậu, rồi bày biện cả ra vỉa hè. Và rằng nếu bạn đang tham gia một bi kịch, bạn cũng có thể tạo được một kết thúc có hậu. Còn dùng vũ lực để cải tạo bạn nhằm giữ thể diện, cái này họ có thừa khả năng, thì hóa ra họ đang lặp lại tình trạng bất công và vi phạm quyền con người liên tục của đất nước này.

    Bạn đánh mất sự rung động trước sự vô tư ấy. Chúng không bao giờ dám oán bác nếu chúng lỡ sa ngã trong thời gian bác nghỉ ngơi đó. Tập thơ thì đã gửi hết lên mạng rồi.

    Người bảo đời là một bát sơri. Và cả sự hoang mang rằng mình ngộ nhận. Rồi bạn lại bỏ tay ra, nó cũng chẳng thể làm bạn khó chịu.

    Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết. Anh đang hạnh phúc. Bây giờ là 12h26 đêm.

    Lúc đó bạn đang bỏ vỏ chai vào két và khuân xuống nhà. Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn. Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không.

    Cả hai đều không biết những tác động tưởng chừng nhỏ nhặt và dai dẳng ấy có thể giết chết bạn. Tinh thần? Bạn góp sự hoà đồng trong những trận bóng, trong những cuộc vui có điều độ. Khi đã chơi thì nhập vào từng tế bào, từng phi tế bào, cực kỳ lôgic mà cũng phản lôgic và cả những cái giữa hoặc không thuộc về những thứ đó.

    Làm sao tôi có quyền ngồi choán mặt tiền của người ta? Cả dãy vỉa hè là của chung, của xã hội, của công cộng. Con uống thuốc đi… Tôi vẫn dán mắt vào trang sách vô nghĩa trước mặt. Xuống nhà, ông nội vừa sang.

    Em hãy thử tin một chút vào điều ngược lại nếu cái em đang (tin) làm em thấy tàn phai. Bạn cảm thấy tiếc nếu mất chúng hoặc để chúng phải chờ đợi (cũng như phải chờ đợi làm việc khác trước khi giải thoát những xung động của giai đoạn này trong tâm hồn). Chỉ là một thứ cảm giác theo thói quen của kẻ cô độc, ít tiếp xúc.

    Và thi thoảng vẫn hé cho bạn khuôn mặt những đứa con rơi của sáng tạo. Ông hãy trả lời có hay không. Dù gì thì các vệ tinh của bác cũng khó biết hoặc biết cũng khó nói.

    Cái bướu ở lưng lồi lên. Là lặp lại nhàm chán, là luôn luôn sáng tạo. Hóa ra ngồi đối diện với cái đèn rất lâu rồi mà không để ý cái kiểu dáng và sự phối màu của nó cũng do những tâm hồn nghệ sỹ làm ra đấy chứ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap