Chatxes

Một mình phang hai em hàng cực xinh

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mẹ tôi ngỏ ý tôi muốn đi làm và chị bảo thử xuống đây làm xem. Nhà văn nhắm mắt lại. Tôi khóc vì cứ phải chống lại sự e ngại động chạm đến người lớn hơn khi viết.

    Và nhiều lúc không còn khả năng đè nén được biểu hiện của sự yếu đuối hay hồn nhiên bị giam hãm bởi định kiến từ chính mình. Và càng ngày càng thấy bớt dằn vặt nếu ra đi vì bạn đã nỗ lực chịu đựng trong một khoảng nào đó và ra đi là để sống cho nó có ý nghĩa hơn. Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá.

    Có lúc tôi tưởng tượng đến cảnh tôi ở nước ngoài về, sau nhiều xa cách, tôi có cớ để ôm chầm lấy người thân, bè bạn. Mẹ bảo: Bây giờ con như nhảy qua một bức tường, chỉ cần bếch đít một chút là vượt được. Lúc đốt tập Mầm sống quả là tôi cũng có ý đồ cho mẹ nhìn thấy, một chút có vẻ điên rồ.

    Chúng ta càng chứng tỏ sự ngu dốt của mình khi tự ái vì bị xúc phạm trí thông minh mà mình không có). Không hẳn là sợ mất cho bạn. Nhiên liệu? Nói vậy thì chung chung quá.

    Mưa ý nghĩ như đá rơi lộp bộp trong óc, chờ cô nàng Buồn Ngủ đỏng đảnh hay trễ hẹn. Còn phải dậy đi học sớm. Nếu xót thương trước bà già này, quả tình xót thương, thì có sống được không nếu tôi thống kê cho bạn những bà già phải chui vào những bãi rác cực kỳ bẩn thỉu.

    Những đòn tâm lí chỉ làm cảm xúc của tôi thêm khô khan và chán ngán. Tôi biết, chỉ vì tôi trông ngứa mắt. Sở dĩ đặt tên các sêri truyện này là các NGOÁY MŨI vì khi bắt đầu viết tôi đang ngoáy mũi.

    Hàng mi dài ôm lấy đôi gò mắt. Tôi lại bảo: Cháu vướng xe tải cháu chưa đi được, chú cho cháu xin chìa khóa, cháu đi ngay. Nàng thấy lạ lùng và cười với cô bạn bên cạnh: Bạn này lạ lắm.

    Nhưng đó không phải là cái bạn muốn. Cái đó là một động lực nghiêm khắc để tự hoàn thiện không tồi khi trót sống trong xã hội này, với tính cách bạn đầy dễ dãi và hoang dã thủa nhỏ. - Tôi muốn… Tôi muốn… Tôi muốn ông cụ sớm được ra đi thanh thản.

    Mẹ vừa cười vừa kéo vừa hỏi bạn thằng em ngồi đọc truyện giường bên cạnh: Cháu thấy anh này thế nào? Bình thường ạ. Diễn biến tâm lí có vẻ như thế. Chẳng qua, những cái mất nó đến nhiều quá.

    Tôi tìm thấy nàng khi lần đầu tiên vào lớp, ngồi vào chỗ cô giáo chỉ. Chỉ có bộ óc là tỉnh táo. Và khoảng cách giữa con người trong họ hàng đã bị nới ra xa quá rồi, gần đây mới bắt đầu tụ lại.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap