Bây giờ tôi hỏi ý trước; nên ông có cảm tưởng rằng chính ông đã sáng tạo ra kiểu mà quả có vậy thiệt. Andrew Carnegie, hồi nhỏ chỉ được học có 4 năm, nhưng vì sớm hiểu bí quyết đó, nên hồi bắt đầu kiếm ăn, mỗi giờ công được có 4 xu, mà tới sau này tính ra ông đã quyên vào những việc từ thiện tới ba trăm sáu mươi lăm triệu đồng. Ông giàu có nhờ giọng êm ái, ôn tồn, thân mật của ông.
Đó là một sự rất đáng tiếc. Muốn chứng minh điều đó, phải lập lý một cách kín đáo, đừng cho người nhận thấy chủ ý của ta. Còn không thì nền nhớ rằng, loài người không phải luôn luôn có lý trí đâu.
"Tôi lại thêm rằng, tôi hiểu lòng ông ấy lắm và ở địa vị ông ta, có lẽ cũng hành động như ông. Nhưng người bị mất việc dù sao cũng thất vọng lắm. Phải làm sao cho sự học tập của bạn thành ra một trò chơi vui mà mê được.
Một nhà chính trị trước nhất phải nhớ tên những cử tri. Tôi quyết định kích thích óc tưởng tượng của ông. Với một giọng tự nhiên, cô nói rằng điệu bộ của tôi có lẽ hơi xưa, nhưng nguyên tắc thì đúng, và muốn học những điệu mới không khó khăn chi hết.
Chẳng hạn, đã lâu rồi, tôi có một người học trò hiếu thắng lắm (tên là Patrick); trung hậu giản dị, nhưng, trời! Thích cãi nhau làm sao! Anh ta làm đại lý cho một hãng bán cam nhông, nhưng không thành công, chỉ vì anh ta thích cãi lại những người anh mời mua xe và làm cho họ phát giận. Ngày hôm nay đổ khuôn được mấy lần? - Sáu lần. Họ càng quý mến ông, vì chẳng những ông không đả động tới điều lệ, còn mời họ hút thuốc, làm cho họ cảm động mà thấy ông nể nang họ.
"Chỉ có một y sĩ chữa bệnh thần kinh có những quan niệm lạ lùng mới dám nhận rằng nguyên nhân chính của bất hòa trong gia đình là sự bất hòa về tình dục. Bà chê ông mũi lệch, bà chê môi dưới ông trề ra, bà chê ông có vẻ ốm đói; tay chân lớn quá mà đầu thì nhỏ quá! Vậy mà có một cặp rất sung sướng: là vợ chồng kép hát Warner Baxter.
Hết hạn một năm, bà ưng. Thử kiếm xem y có cái gì thực đáng khen không?". Từ sáng dậy tới khi đi làm, tôi ít khi nói với nhà tôi quá 12 tiếng.
Hãng tôi cũng có làm những ván lót tường. Bà ta hé mở cánh cửa rộng thêm chút nữa rồi nhìn chúng tôi từ đầu tới chân, với một vẻ nghi ngờ. ích lợi gì đâu? Người đó cũng như tôi, chỉ quan tâm tới điều họ muốn thôi.
Một cuốn sách đó đập vào óc người ta một cách mạnh mẽ, vui vẻ và rõ ràng hơn là cả đống lý luận và con số. Sự thiếu lịch sự giết chết ái tình. và bạn sẽ thấy họ thức suốt đêm để tập tành cho hoàn hảo.
Tâm trạng con người là như vậy đó. Sau cùng, một ngày tươi sáng tới: một truyện nó viết được người ta nhận đăng. Mà không ai biết nơi đó rõ hơn ông.