Và nghĩ rằng đâu là lí trí đâu là trái tim khi mình vừa rung động vừa nhận thức được nó. Lần đầu, tôi mở cho mẹ xem một trang web có người viết về tôi gọi tôi là thiên tài, lòng đầy hồi hộp. Thường thì với sự đùa họ tin sái cổ như lúc cậu bé chăn cừu lần đầu hô hoán có chó sói.
Khoảng giữa bồn hoa và bà già thùng rác là vỉa hè. Có lẽ là phim hình sự. Sẽ thôi cái cảm xúc của tuổi thơ bị tổn thương: Mọi người đều thần kinh, mọi người đều ích kỷ.
Khi đã chơi thì chơi là chơi mà không chơi cũng là chơi. Mọi người không tin tôi, mọi người phải chịu thôi. Không thông minh thì phải cúi đầu xuống.
Trước hôm tôi đốt, vào buổi tối (cái tối hôm tôi đi chơi sở thú), tôi mở cuốn sách đó ra, tước dọc vài trang như ta tước giấy làm chong chóng rồi thả từ tầng cao xuống cho xoay trong gió. Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa. Đa phần chúng ta đều làm thế và coi đó là sự vô lí bình thường của đời sống.
Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không. Bây giờ, hãy trở lại là bạn. Nhiệm vụ là đám cưới vui vẻ.
Nói hơi trống không vì bằng tuổi, hồi bé lại học cùng lớp. Và càng thể hiện sự vô học khi trở thành câu cửa miệng đầy vô tư. Những kẻ lãnh đạo vừa tài vừa ác luôn biết đánh vào cái phần không dễ thiện của con người.
Hoặc khi lũ trẻ đã lớn, mọc ra những gai góc ương ngạnh và sẵn sàng làm liều, khó có thể đấm như bị bông, họ không ngại cãi vã nhau. Nếu tôi có điều gì xấu thì các chú tử hình tôi cũng được, tôi cam lòng lắm. Có lẽ bố đã qua rồi cái thời dũng mãnh.
Chẳng hạn bạn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện cầm tay một cô gái. Thì anh sẽ chìa hẳn tờ giấy ghi sẵn mẩu đối thoại ấy cho em xem. Sự nhai lại chỉ là trò dở tệ.
Bạn không sáng tạo chỉ vì khao khát sáng tạo mà không cần biết người cùng thời có hiểu hay không, cái đó chỉ là một phần nhỏ khi thực sự đầy cảm hứng. Sớm nay, thấy bạn (dùng chiến thuật) ngồi thừ trên giường. Đối phương gật đầu nhận bàn giao những sinh linh nhỏ bé lúc nhúc còn sống sót.
Mà mai sau, con cái họ sẽ lặp lại và phát triển thêm. Tôi cũng có dự định ấy. Nàng không chịu nổi nỗi đau trong mắt ta nhưng nàng không ngoảnh mặt đi.