Mỗi mục kết thúc bằng một phần tổng kết để độc giả tiện theo dõi. ” Hãy quan sát xem người đó có do dự hay không. Không chỉ giọng cao hơn – như bất kỳ các cơ khác, các dây thanh âm cũng căng do sức ép – mà sự chuyển đổi giọng điệu cũng thiếu vắng.
Sau khi thiết lập quan hệ hòa hợp với người khác, bạn cung cấp cho người đó tất cả mọi điều mà người đó có thể nghĩ về cuộc trò chuyện. Anh ta sẽ thấy do dự khi bán đứng “họ. Tại sao? Bởi vì chúng ta nghĩ thầm: “Nếu tay này muốn nói dối mình, có lẽ hắn nên nặn ra chuyện gì đó tự nhiên hơn một chút.
“Tôi không muốn nói về chuyện này,” chứng tỏ có sự dối trá hoặc một ý định vụng trộm. Đặt nền móng bằng cách bắt đầu với bước một. Sau đây là một vài cách nói điển hình trong một số trường hợp phổ biến:
Chẳng hạn: “Mel, tôi vừa nói chuyện với Cindy, và chị ấy bảo rằng chị ấy thấy mệt mỏi với việc anh nhờ người khác làm thay để có thể về sớm. Khi bạn có quan hệ tốt với ai đó, họ chắc chắn sẽ cảm thấy thoải mái và cởi mở hơn. Người đó vô thức giảm bớt mức độ thân mật nhằm làm nhẹ lỗi của mình.
Dưới đây là một số ví dụ về những gì bạn có thể nói: Thực tế là bạn đang phân tách người đó về mặt tinh thần – đặt hai phần của một người ở thế đối lập nhau. Khi đó, sự thật sẽ biến mất bởi vì bạn không còn lý trí và không thể nhìn ra bằng chứng, chưa nói gì đến việc đánh giá nó.
Trong Thế chiến II, nước Anh đã phá giải được loại mật mã Enigma mà quân Đức sử dụng. Bước này gồm một phương án tấn công trực tiếp và mười phương án tấn công khác. Chúng ta cần làm sáng tỏ và chúng ta có thể bắt đầu từ anh.
” Rõ ràng có một vấn đề gì đó làm bạn đánh đổi thứ bạn thích – tiền – để lấy thứ bạn không mấy quan tâm – ếch nhái. Lúc này, vấn đề còn lại là liệu người đó có thú nhận hay không. Bà ấy có thể trả lời bông đùa hoặc chỉ đơn thuần là cười phá lên.
Và nếu quy trình này được thực hiện đúng, người đó sẽ làm theo. Các manh mối có thể được sử dụng độc lập hoặc kết hợp với nhau. Em có dừng lại để xem anh có nhà không.
Sẽ chẳng có lời tạm biệt đâu nhé. Chẳng hạn, câu “Chúng tôi đã có một quãng thời gian tuyệt vờờời!” truyền tải sự sở hữu đối với những lời nói. Giọng nói hoặc cơ thể run: Bàn tay người đó có thể hơi run.
Nó khẳng định lại rằng nhận định của bạn là một sự thật, không phải một nghi vấn: “Chúng ta đều đang nói về chuyện đó. Nếu bạn không muốn thấy sự thật, bạn thường sẽ không thấy. Có sự khác biệt rất tinh tế giữa những gì là sự thật với những gì do một lời nói dối dàn dựng để nghe có vẻ như là sự thật.