Nếu chúng ta biết đem ra ánh sáng những tài năng sâu kín của những người ở chung quanh chúng ta, thì chẳng phải là ta chỉ dẫn đạo, cải thiện, phân phát họ mà thôi, ta còn cải tạo họ nữa. Những nhà ảo thuật khác ở trên sân khấu ngó xuống trừng trừng, như có vẻ nói: "Tụi này toàn đồ mắt thịt. Một trong những sự giải trí mà tôi ưa nhất, là bách bộ hoặc cưỡi ngựa dạo chơi trong khu rừng gần nhà tôi.
Nhưng không thể nào nói cho lão già cứng cổ và xuẩn đó nghe được hết. ở vào địa vị ông, có lẽ tôi cũng hành động như ông. Hãng bèn sai ông Gaw lại Nữu Ước vô tận hang để làm xiêu lòng con cọp đó.
Nó mơ mộng muốn thành một danh ca. Sau khi cân nhắc kỹ, một cách chân thành và vô tư, tôi phải kết luận rằng cháu Joséphine còn giỏi hơn tôi khi tôi bằng tuổi cháu, mà tôi phải thú nhận rằng như vậy không phải là một lời khen cháu đâu. Hồi nhỏ tôi tự phụ lắm.
Sách dày 307 trang, bằng một cuốn sách đáng giá hai đồng. Những điều tôi chỉ cho bạn, không phải là những thuật xảo thủ, những mánh khóe để thành công đâu. Sau bữa, nhà kỹ nghệ nói: "Thôi nói về việc ông đi.
Kể lại những chuyện đó, ông hoan hỉ vô cùng. Von Bulow biết rằng đáng lẽ phải khen trước đã rồi mới chê, nhưng trễ quá rồi, chỉ còn mỗi một cách vớt vát là: đã lỡ chê trước thì phải khen sau vậy; và năng lực của lời khen thiệt mạnh, kết quả dị thường: Tể tướng kính cẩn trả lời: "Thần đâu dám có ý đó. Đó là sở trường của anh.
Bạn hoài nghi ư? Càng tốt! Tôi yêu những người hoài nghi. Đó là một quan niệm mới về về nhân sinh, một triết lý mới. Andrew Carnegie, hồi nhỏ chỉ được học có 4 năm, nhưng vì sớm hiểu bí quyết đó, nên hồi bắt đầu kiếm ăn, mỗi giờ công được có 4 xu, mà tới sau này tính ra ông đã quyên vào những việc từ thiện tới ba trăm sáu mươi lăm triệu đồng.
Bà Dorothy Fay thuộc phái thượng lưu ở Long island kể rằng: "Mới rồi, tôi mời vài người bạn lại dùng bữa trưa với tôi. Chỉ có thể nói khào khào, nho nhỏ, không ai nghe rõ được cả. ở vào địa vị ông, có lẽ tôi cũng hành động như ông.
và biết đâu chẳng như đứa nhỏ, đòi cho được hai đĩa cháo? Sau mỗi đoạn, tôi có bình phẩm. "Nước suối và mưa nguồn đều chảy xuống sông sâu bể cả là vì núi cao mà sông và bể thấp.
La Rochefoucauld nói: "Ta tỏ ra vẻ hơn bạn, thì bạn sẽ thành kẻ thù của ta; chịu nhường bạn, thì bạn sẽ liên kết với ta". Cái đó có chi lạ? Ai trong chúng ta mà không tự cho là quan trọng, tối quan trọng? Dân tộc cũng không khác chi cá nhân hết. Ông muốn đi thăm các xưởng của tôi không?
Rồi chị coi, chắc chắn chị sẽ vừa ý tôi lắm". Làm sao cho người ta ưa mình liền George Eastman, vua hãng sản xuất phim Kodak, đã chế ra thứ phim trong suốt để chiếu bóng được và kiếm được cả trăm triệu mỹ kim, nổi tiếng khắp hoàn cầu. Vậy chúng ta cùng xét lại xem sao nhé?".