Chatxes

Cấp trên nữ say rượu khỏa thân và cậu nhân viên may mắn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Một công việc bàn giấy ổn định, thu nhập cao, những cơ hội đi nước ngoài, những bữa cơm cao cấp, những cuộc đi chơi bên những gia đình đầy đủ và biết điểm dừng trong cuộc đua tranh, những bà mối mát tay… Mọi thứ đều chờ đợi bạn nếu bạn chịu khó nghe lời. Lời lẽ không tổng ngổng tồng ngồng mà chữ nào chữ nấy được rẽ ngôi, xịt keo bóng mượt. Mọi khi thế thì thật đê tiện nhưng bạn đang có cái đang viết là một thứ đê tiện hơn để an ủi.

    Ta ghét phải gây phiền nhiễu đến những ai lúc nào cũng lo bị làm phiền. Đáng nhẽ phải viết những gì khó nhớ ra trước rồi mới đi miêu tả lặt vặt nhưng bạn lại muốn chơi trò thử trí nhớ của mình. Còn giờ thì cựa quậy được, thậm chí, đứng dậy nhảy nhót chắc cũng được.

    Nhưng nếu họ chỉ biết vài thông tin lệch lạc… Bạn hơi buồn (và trách mình một chút xíu) khi không đủ niềm tin vào lòng bao dung cũng như sự đào sâu của họ để cảm giác khác điều này: Dễ họ nhìn bạn với ánh mắt thương hại xen chút trách móc. Tại sao mọi người lại ngủ được. Rồi lại êm êm lan ra.

    Bạn sẽ kể nhanh nhanh thôi. Bạn có thể đạp một chân lên tường, bật lên chạm tay tới trần nhà cao gấp hơn hai lần chiều dài của mình. Lải nhải cũng là chơi.

    Hắn mãi coi mình là một thằng nội trợ tồi. Nhưng đấy là chuyện của buổi sớm. Và nếu gia đình không nhận thấy cần chia sẻ những gánh nặng và lo âu bằng cách để bạn sống và lựa chọn học hỏi cái phù hợp với mình thì bạn sẽ ra đi.

    Có một thằng bạn đùa cô ấy: Ấy khôn đến quắt cả người lại. Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này. Con người thường chỉ trở nên biết ơn sau khi họ cảm thấy hàm ơn.

    Chắc chỉ phù hợp với mỗi ông Phật. Nơi mà vì đã nhiễm sự thờ ơ, chẳng ai ủng hộ anh. Ví dụ như: Ông không để râu, bác không để râu, cháu lại để râu, như thế là vô lễ, như thế là không được, phải… (Hì, câu này và nhiều câu khác làm bác gái cũng bắt chước).

    Xong rồi điên hoặc chết là xứng danh một con người hiếu nghĩa ư? Chỉ hai chữ BÀI LÀM mà tôi viết mãi ông ta không hài lòng. Có thể tạm gọi là giấc mơ đa tầng.

    Mà đây là đi chữa bệnh chứ có phải đi hưởng thụ đâu mà lo phung phí. Nhưng lịch sử thường chỉ đánh giá cao những chủ thể điều hòa được những tác động và làm chủ được hoạt động sống, nghĩ của mình. Những thằng bạn thân thì đã chuyển đi từ cấp II.

    Vừa lo lắng, vừa háo hức. Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày. Đó cũng là một thứ trói buộc.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap