Hậu quả là họ không biết được họ cần phải cải thiện những chỗ nào. Đúng thế, tôi thất bại thảm hại trong môn toán chỉ vì tôi bị dán cái nhãn "dốt toán" to đùng và phải mang cái nhãn ấy trên người nhiều năm trời cho đến năm lớp 6. Lý do là vì bóng đèn huỳnh quang (ánh sáng trắng) rất chói và dễ làm bạn nhức đầu
Những phương pháp học không hiệu quả luôn mang lại cho bạn những kết quả tệ hại như nhau cho dù bạn rất cố gắng. Vậy bạn có nhận ra việc chúng ta sống cũng giống như việc xây dựng một căn nhà? Ấy thế mà, nhiều người sống mà không có kế hoạch nào về cuộc sống tương lai sau này. Những việc không khẩn cấp hướng đến mục tiêu là những việc quan trọng để đạt đến mục tiêu nhưng chúng ta không cần phải hành động tức thì.
Vậy thì bạn hãy thiết kế cuộc sống của bạn với niềm đam mê và niềm tin tuyệt đối. Bằng cách này, bạn sẽ được ảnh hưởng tốt hơn. Tuy nhiên, nếu bạn bỏ cuộc vì phạm lỗi, bạn quả thật đã thất bại ngay từ lúc đó.
Tôi muốn bạn nhắm mắt lại và nghĩ đến một thời điểm trong quá khứ mà bạn cảm thấy rất vui vẻ, hạnh phúc. Dạng lỗi này đầu tiên là do bạn không chuẩn bị bài hoặc không học bài đó. Tôi đã từng trải qua và tôi tin như thế.
Hai động lực chính thúc đẩy hành động của chúng ta là nỗi khổ và niềm vui. Nhiều học sinh có ý nghĩ sai lầm rằng khả năng ghi nhớ tốt là năng khiếu hoặc tài năng mà một số người có, một số người không. “khỉ thấy nai rời tổ” tức là số 71241 tứ là ngày 7 tháng 12 năm 1941.
Điều quan trọng là trong phần kết bài, các ý chính nên tóm lại và đưa ra được lập trường vững chắc. Chính vì thế, mỗi phân tử chất rắn chỉ có thể do động xung quanh một vị trí cố định mà thôi. Nhưng sau vài lần tập, việc giữ thăng bằng trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Nếu bạn làm được điều đó, bạn có thể trang bị cho bản thân những niềm tin tích cực. Lý do là cách ghi chú theo kiểu truyền thống kém hiệu quả khiến họ rất khó sắp xếp và ghi nhớ thông tinh một cách chính xác. Tôi đã nhận ra sức mạnh của mục tiêu thông qua một cuộc khảo sát thực hiện tại trường đại học Yale (một trong những trường đại học hàng đầu ở Mỹ) vào năm 1952, lúc đó, khóa sinh viên sắp tốt nghiệp được hỏi rằng họ có những mục tiêu cụ thể nào về những gì họ muốn đạt được sau khi tốt nghiệp.
Chúng ta mơ ước được làm bác sĩ, lính cứu hỏa, ngôi sao điện ảnh và những anh hùng. Dạng đầu tiên của ghi chú kiểu truyền thống được tạo ra từ các đoạn văn trong sách. Bạn sẽ phát hiện rằng luôn luôn tồn tại 1 một khuôn mẫu nhất định trong cách đặt câu hỏi.
Kế tiếp, khi bạn đang ở trong trạng thái cảm xúc mãnh liệt nhất, hãy áp dụng một tác nhân kích thích độc nhất mà bạn muốn dùng như một cái neo. Tuy nhiên, chỉ có những học sinh thật sự hành động kiên định từng ngày mới đạt được kết quả xuất sắc. Thật không may (hoặc thật may mắn), điều bạn nói là hoàn toàn sai.
Ví dụ, bạn nghĩ đến hình ảnh gì đầu tiên khi nghe từ “chính trị”?Bạn có thể nghĩ đến hình ảnh tổng thống Mỹ Bush hoặc hình ảnh những người trong Nghị viện. Nhưng ông lại rất có năng khiếu âm nhạc. Bạn có thể hình dung bản thân học trong một trường đại học danh tiếng và nhận được các học bổng có giá trị.