Thầy hiệu trưởng Irvin Cohen giận đến mức mặt mày đỏ tía cả lên: Tôi chính thức tuyên bố: cả ba cậu đều bị đuổi học. Tôi lập tức đứng dậy, chìa tay phải ra và nói: Cám ơn Jim. Marsall bước vào, ông chúc tôi may mắn Anh sắp lấy tên là gì?
Những lời đầu tiên này đã làm vài người tủm tỉm. Trên bàn chúng tôi chẳng có một bông hoa nào, phía sau cũng không có những bức tranh khổng lồ nào về quang cảnh New York hay Washington làm phông cả. Tôi phỏng vấn Stevenson trong chương trình của tôi lúc còn ở Miami dưới thời tổng thống Kennedy.
Bởi những câu nói mà văn phong ngữ pháp quá khác xa khuôn mẫu thông thường sẽ làm tối nghĩa ý của bạn. Tôi đã nói mặt trái của vấn đề, những điều ngoài dự đoán. Tôi phải làm gì? Một danh sách dày đặc câu hỏi đành xếp xó.
Ngoài ra anh còn là một nhà doanh nghiệp thành công. Joe đi cùng với Bill. Bởi ông nghe nói nước Mỹ là nơi đầy hứa hẹn, rằng những con đường ở đây đều lát bằng vàng! Nhưng tới đây ông đã học được ba điều:
Dĩ nhiên không ai bắt bạn phải nhìn họ chằm chằm (Điều này khiến người ta rất khó chịu). Khi ra phố đừng dại dột mà lẩm bẩm một mình hoài, bạn sẽ bị hiểu lầm đấy!). Bạn có thấy phiền khi phải nghe một cú điện thoại dài những hai mươi phút trong lúc bạn đang bận túi bụi? Bạn có lúng túng khi ông chủ của bạn không đi thẳng vào vấn đề mà cứ lòng vòng trước khi đưa ra phán quyết?
Tôi chỉ là một nhà chính trị!! Cuomo cha đã nói cho tôi biết lý do vì sao. Chúng đâu phải là khán giả của bạn! Lưu ý còn lại là đừng thiên vị khi nhìn.
Khi nói chuyện với người lạ, hay lần đầu nói trước công chúng thì ít nhiều gì ta cũng cảm thấy… run run. Bạn hoàn toàn có thể suy nghĩ hai vấn đề cùng một lúc. Đôi khi có những việc ngoài ý muốn, chẳng hạn một người nào đó vừa trải qua một ngày làm việc thất bại, hay có chuyện riêng tư chán nản…Lúc ấy nên tế nhị và đừng đề cập đến chuyện không vui của cá nhân họ, hãy nói về những đề tài thoải mái và hào hứng hơn.
Việc cô gái gọi điện cho chàng trai thì quá bình thường. Đó là tiếng đầu tiên và cũng là tiếng cuối cùng mà tôi nói. Đến ngày nay thì cuộc trao đổi của họ quả đã trở nên bình thường rồi đấy.
Tốt lắm! Kể từ bây giờ đây là tên của anh. Hãy làm chủ những gì bạn thật sự muốn diễn đạt. Tôi sẽ không nói về truyền hình và tôi cũng sẽ không nói về thu nhập của các ngành thể thao này nọ.
Và hãy nhớ rằng trước khi muốn là một người nói giỏi thì phải là một người nghe giỏi. Quả là thành công ngoài sự mong đợi. Ai đó nhìn bạn như thế bạn có khó chịu không? Suy bụng ta ra bụng người mà thôi.