7% vấn đề là sự thật. “Chúa đặt tôi ở đây để làm cái gì đó. Tôi tin rằng khi đọc xong quyển sách này, bạn sẽ không còn sợ thất bại nữa.
Trong tai nạn đó, bà cũng bị một khẩu M16 bắn nhưng thoát chết. Vì thế,đừng bao giờ quá rập khuôn và nói rằng bạn không thể thay đổi . Tương truyền, đồng hồ của ông được chỉnh sớm hơn 8 phút để thời gian được sử dụng tốt hơn.
Vâng, cái giá của thành công là sự kiên trì. Bánh pizza của bà được nổi tiếng ở BăngKok đến nỗi,người ta gọi bà là “quý bà pizza”. Người Trung Quốc xưa gọi đó là “bát phong” .
Trở nên giàu có dễ dàng hơn làm kẻ nghèo khổ, làm người thành công dễ dàng hơn làm kẻ thất bại . Thực tế ở Singapore đã có câu nói đùa rằng người ở đó phải chịu đựng 3”K”- Kiasu (khiếp sợ), Kia See (sợ chết) và Kia Bo (sợ vợ). Khi Socrates đến tuổi 50,ông lấy vợ ;Xanthippe là người nổi tiếng xấu tính và hư hỏng.
Phải chăng đó là cách mà ta thực hiện để sống hết cuộc đời mình? Có lẽ ta nên xem lại những gì Helen Keller đã phát biểu: “Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả”. Đặng Tiểu Bình sinh năm 1904,ở miền nam Trung Quốc. Con rô-bốt trên do viện khoa học và công nghệ Hàn Quốc (KIST)chế tạo,có thể nói chuyện ,nhìn nghe và có khả năng thực hiện các chức năng như bất kì đứa trẻ nào.
Lúc đó, ông túng đến nỗi phải thường xuyên mặc một cái áo sơ mi nhàu nát và mang một đôi dày rách nát. Và như Einstein đã nói: “Bên dưới rắc rối là chìa khóa mở ra thời cơ thuận lợi nhất”. Vào lúc cuối đời, ông đã ra đi với hai bàn tay trắng nhưng giả sử vào lúc đó, ông muốn đem theo của cải vật chất, liệu ông có thể đem theo không? Chắc chắn là được! Ông là người đã nắm giữ được “cầu vồng”.
Sau đó, ông bán máy điều hòa không khí và tủ lạnh. Cuộc sống có thể đã quá tệ bạc với ta. Những con người hay sản phẩm có thể giải quyết rắc rối đều trở nên rất khan hiếm.
“Hôm nay, trước khi đi ngủ, tôi sẽ nhớ lại lúc và nơi tôi đã bắt đầu nghĩ rằng tôi không thể có tất cả mọi thứ mình mong muốn và xứng đáng có được. Chúng ta cần cả “thành công” lẫn “thất bại” để tìm ra “cầu vồng” của riêng mình. Suốt thời gian đó, ông được biết được dưới cái tên Nguyễn Ái Quốc.
Đau khổ vừa có thể khiến bạn cảm thấy ngọt ngào và dễ chịu hơn, vừa làm bạn cảm thấy chua xót và cay đắng. Từ một phóng viên đẳng cấp thấp, ông trở thành một nhà báo và chính khách. Vì cảm thấy công ty ở Malaysia đang phát triển chậm chạp, tôi tình nguyện sang mở rộng hoạt động của công ty ở Thái Lan!
Vì vậy không thành công trong khoảng từ 40 tuổi đến 50 tuổi là một việc hết đỗi bình thường bởi vì chúng ta đang dấn thân vào giai đoạn mò mẫm tìm đường. (Sao lúc đó tôi lại dám mạo hiểm với đất đai của cha thế nhỉ?). “Mùa hè thì ngọt ngào, mưa thật dễ chịu, gió làm ta sảng khoái, tuyết làm ta phấn chấn, không có thời tiết nào xấu cả, chỉ có những thời tiết đẹp khác nhau mà thôi.