Trận trước thắng, thành phố Hồ Chí Minh có đến trên dưới 500 ca tai nạn giao thông, gấp năm lần bình thường, mấy người chết. Đã thôi không quá nghĩ mình đáng nhẽ phải đi tĩnh dưỡng vì thần kinh mình cần nghỉ thực sự. Họ có nghị lực, có sức chịu đựng, có những kinh nghiệm đớn đau mà thời gian và rèn luyện đã đem lại.
Chà, đây lại biến thành một cuộc thương lượng. Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến. Vì thế, ông hãy nói chuyện với tôi như một đối tác làm ăn.
Tôi khóc vì không biết những hạn chế ấy có giải quyết được không. Rồi đến lúc ghét mình để vuột mất tình yêu, hắn vẫn hay soi gương. Đôi lúc họ quá mệt mỏi và dồn nén đến độ không nhận thức rõ hành động của mình.
Tôi lại viết để tìm sự ủng hộ của dư luận. Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá. Mỗi người thường chỉ va chạm với một mảnh vỡ trong chiếc gương bạn.
Chà, đây lại biến thành một cuộc thương lượng. Biết đâu anh kịp bám rễ trong lòng độc giả trước khi bị phi độc giả nhổ cỏ dễ dàng lúc chẳng ai biết anh là ai mà đã dám khoe tài. Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm.
Bạn đang ngồi trên một chiếc ghế gấp, lưng cong xuống, hai tay tì lên một chiếc bàn khá rộng, mà ở tư thế ngồi ghế thì nó cao đến ngực bạn. Có lần bạn tự hỏi hay bạn làm thế để có cớ không phải đi học. Hơi nóng tỏa ra làm ấm cái hơi lạnh ban sớm.
Hoặc là ngu xuẩn phá tung hết. Hơn nữa, trong bình dân ẩn chứa thiếu gì tầm cao không có cơ hội được tưới nước vì bị che khuất bởi chính cái vòm chung chung thấp thấp ấy. Bác gái giọng nhẹ nhàng: Thôi.
Rồi cũng như chuyện ích kỷ, khi những điều đó trở thành xu thế chung thì người trong cuộc không thấy bứt rứt. Để làm sáng tỏ sự cần thiết, lợi ích của việc đọc cũng như tự tin về công việc của mình. Anh ta không thể nhẹ nhàng bay lên tránh cú đâm trực diện.
Nhưng sự phá bỏ này chỉ là sự phá bỏ vô thức. Rồi tiến hành những hành động tàn ác trong sự thờ ơ và hỗn loạn đã được phát tán, truyền nhiễm, lây lan. Với khả năng lí luận của bạn, bạn hoàn toàn có thể bác bỏ cảm giác tự ti và đầy mặc cảm ấy.
Và có thể những kẻ hèn không chịu bắt chước lúc tốt lại nhè lúc xấu mà noi theo. Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu. Nhưng đành phải nhả ra.