Tôi lại viết để tìm sự ủng hộ của dư luận. Bởi cuộc sống của tôi đầy bất trắc dù tôi còn cố giữ được sự bình yên, hòa thuận tương đối cho đến lúc này. Nhưng như thế đã là tốt lắm rồi.
Nhưng đó là chuyện lâu rồi. Đều có mục đích cả hoặc chả có mục đích gì. Tôi không định đánh giá con người qua hành động ấy.
Bất cứ cái gì ta vẽ cũng có kẻ khác vẽ được. Trong khi anh đang nhủ lòng đi đến những biến chuyển mới. Dở đến độ họ bị văn chương bắt vở.
Nhưng tuỳ cách xử lí mà khối tích tụ ấy tiêu hao đi hay không. Vứt béng cái chuyện này đi. Dưới nhà, cháu giúp việc đang nấu ăn sáng.
Tôi đang tự hỏi mình sẽ làm gì sắp tới. Nếu quả vậy thì sự ra đi của bạn há chẳng phải là một giải pháp tốt cho cả hai bên khi không tài nào dung hòa được. Tạo ra sự xuất hiện những con người hiếm hoi ấy phải là một nền giáo dục chung hết sức đúng đắn.
Tôi không khó chịu, cũng chẳng động lòng. Ở nhà bác cũng bán hàng suốt, vẫn chạy sang thăm bà nhưng liệu có hay bằng bác đi nghỉ về, lại đóng cửa hàng một thời gian rồi sang rủ rỉ với bà suốt ngày về chuyến đi đổi đời. Lại nhớ cái nạn giáo dục mà ai đó ví như may quần áo cốt để đồng bộ và hợp ý mình chứ không cần quan tâm nó có vừa người trẻ con không.
Cái mặt, cái bộ dạng mình bình thản và nhơn nhơn quá. Nhưng nhà văn không thấy thanh thản. Và dần hình thành được nhiều cái trong đầu.
- Cũng có lí, nhưng liệu cứ miễn cưỡng thế, ta có sống được qua cái nỗi khổ tinh thần này không? Cố rút từng chữ trong những cuốn sách không hề ưa thích, đặt lên đầu rồi lấy búa đóng đinh vào trong hai năm nữa để thỏa lòng người khác. Tuy nhiên, không phải lúc nào cũng có thời gian mở tủ đọc lại. Dù bây giờ lâu lâu chợt gặp nàng, tôi không thấy hạnh phúc và đớn đau như trước đây vài năm nữa.
Nhưng tôi lại thấy thế hệ tôi và trẻ hơn tôi đang đầy mầm mống phản động thực sự. Những gì dành cho ngòi bút, em đã dành cả cho anh. Nhưng cơ bản bạn không thấy thú vị gì vì sống còn những thử thách khác dù vất vả hơn nhưng có nhiều người xoa dịu hơn, làm bạn thấy khỏe khoắn và minh mẫn hơn.
Ngồi một tẹo thì một ông nữa mở cửa vào, phủi nước trên các ghế và trèo lên một cái, ngồi bó gối. Và khoảng cách giữa con người trong họ hàng đã bị nới ra xa quá rồi, gần đây mới bắt đầu tụ lại. Bạn cần trả công và cả tự do.