Chỉ ngay năm đầu tiên sau chiến tranh đã có ba triệu người Mỹ trở về từ cuộc chiến. Nhiều cuốn sách, nhiều công trình nghiên cứu đã đào xới sự kiện chính quyền diệt chủng Hitler của Đức Quốc xã trao Huân chương Đại bàng cho Watson tại Đức. Câu lạc bộ này là nơi để người ta vui thú với thiên nhiên sau giờ làm việc.
Năm 2000 chính là thời điểm Lou Gerstner đã hồi sinh lại IBM, dựa trên những giá trị kinh điển của Watson, khi tập đoàn vinh quang của lịch sử Mỹ xa rời thông điệp của Watson. Nó rời rạc và được quản lý kém. Đám cưới của họ chỉ có người thân và một vài bạn bè.
Một cái máy bằng nhựa? Watson nhấn mạnh, có vẻ như ông cáu với từ bộ phận của nhân viên. Cuốn sách, có thể, sẽ không thích hợp cho ai chờ đợi những vận may rơi xuống đời mình hay tìm kiếm những mưu mẹo kinh doanh. Đó là buổi lễ khánh thành Trường Huấn luyện (schoolhouse) của công ty IBM.
Ông bắt đầu lựa chọn những cái tên có thể thống nhất toàn bộ các bộ phận trên thế giới và nó đủ sức đi ra toàn cầu và Suy nghĩ về điều đó là lý do mà ông đã mềm mỏng với Tom. Một hôm, Ket gọi Watson vào chiếc Cadillac hãng mà ông này làm việc như một nhà kỹ thuật sáng chế.
Triết lý của Watson đã trở lại. Ai đã đưa Tom đến IBM? Không phải là Watson. Cụ thể hơn, họ nắm lấy một doanh nghiệp và tập hợp bên mình nhiều thành viên để cùng cộng hưởng lại nhằm hình thành một sức mạnh tổng lực, từ đó tạo ra nhiều giá trị hơn cho xã hội.
Nói là trường chứ thật ra là một cái phòng với sáu cái bàn. Ông bán cửa hàng này cho người khác. Người ta đã hỏi ông vì sao lại tăng sản xuất và tích trữ máy cùng với linh kiện, trong khi từ Mỹ đến các nước châu Âu người ta phải giảm số lượng.
Đó cũng là lần đầu tiên Pe- ter Drucker, bấy giờ là một phóng viên trẻ đã phỏng vấn Watson. Con trai của Watson, Tom Watson, đã cảm thấy như ai đó lấy búa đánh vào đầu tôi, khi nhìn thấy chiếc hộp đen cao 1,5m của Dickinson. Sau đó, trên nền tảng đó, con trai của ông là Tom đã tạo ra kỷ nguyên mới vào năm1964, với dự án IBM system/360 máy tính hiện đại của IBM.
ông luôn nhìn lại để học hỏi từ đó. Bây giờ, hãy trở lại chiếc máy tính SSEC. Đó là lần cuối cùng Watson thay đổi logo của IBM.
IBM đã bỏ vào đó nửa triệu đôla, bằng một nửa kinh phí xây phòng thí nghiệm. Ông học thực sự ở đó, bằng cuộc đời của mình. Đó chính là khôi phục lại văn hóa doanh nghiệp một công cụ chuyên nghiệp mà những nước mới hội nhập như Việt Nam những năm đầu thế kỷ XXI còn chưa sẵn sàng sử dụng.
Thật là một câu chuyện thú vị nữa về Watson. Điều này chỉ có thể giải thích bằng hoài bão của Watson. Watson đã giải thích cái tên đó: