Biển số… Biển số bao nhiêu nhỉ? Không nhớ. Những mối quan hệ thì vô số, chẳng thua ông to bà lớn nào. Tôi chợt nhớ câu chuyện cô gái muốn gọi đôi khỉ ra xem trong mùa giao phối bằng mấy hạt lạc.
Mà cũng là bỏ ngoài tai, ngoài mắt, ngoài xúc giác tất cả. Có gì để thanh minh. Cũng như dù sao họ cũng là những người thân, bè bạn khác của tôi.
Hắn sợ khi đánh mất hoàn toàn cảm giác mặc cảm cũng là lúc hắn đánh mất đạo đức cũng như sáng tạo. Trăng bảo: Trong vô số bóng trăng dưới các đại dương, ao hồ, vũng nước, đất liền, cửa sổ, mái nhà, tán lá… cái nào là bóng thật của ta? Cuội bảo: Đồ ngốc! Trăng bảo: Tại sao? Cuội bảo: Đồ ngốc! Ta mà biết ta đã không bảo cô ngốc. Ta có thể giải thoát cho người đàn ông đó khỏi đau đớn và lũ con đốn mạt.
Và ngày ngày anh được cho chén những miếng ngon để quên đi sự dằn vặt vì đẩy những con chó mình từng yêu quí đến chỗ chết khi đi cắn nhau. Không gì tự nhiên mất đi. Anh bị tổn thương khi thay vì chấp nhận sự thất bại bị vượt qua, họ đốn anh.
Con mèo lại sán vào tôi. Hồi trước nó ở tầng một, trên đầu giường bác gái. Và bỗng khao khát nó sáng lên nhiều nữa.
Tôi bảo: Vì biết mày về phe anh anh mới làm thế, không thì đố ai biết. Nó tiết ra những chất tạm lãng quên hết đớn đau. Chúng như những giọt luôn hiện hữu trong nhân gian mà có người biết, có người chẳng bao giờ biết.
Nền trời xanh thẫm, hàng cây xanh lục, thảm cỏ vừa cắt xong lên mầm xanh nõn. Là một đứa trẻ cũng đầy kiêu hãnh và dễ bị tổn thương, bạn từng hiền nhưng rất cục tính. Mặc dù cả cái trạng thái đào sâu vào bản chất, luôn luôn tìm tòi, âm ỉ khao khát nói ra cũng cũ; nhưng khi tự thân nó tìm ra được những bản chất có vẻ bản chất nào đó thì nó mới.
Dừng lại vẫn là chơi. Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì. Chán ngán vì làm phận con cháu cảm thấy mặc cảm và ích kỷ khi chán ngán.
Tự mình biết riêng mình thực sự có loanh quanh luẩn quẩn không. Khi bạn rời bàn, bỏ bút. Chỉ là một thứ cảm giác theo thói quen của kẻ cô độc, ít tiếp xúc.
Đau hơn, dằn vặt hơn mà làm gì. Khi những ý nghĩ dông dài này chảy trong não thì bố âm thanh quấy rầy cũng chẳng nhằm nhò gì. Ngoài nước thì: Tôi không có chức năng với nội bộ của các anh.