Năm 1930, Bác sĩ Joseph Pratt - học trò của Sir William Osler - nhận thấy rằng trong số bệnh nhân đến khám bệnh, nhiều người trông vóc dáng khỏe mạnh, mà lại chứa triệu chứng của đủ cá loại bệnh tật Một người đàn bà tay còng queo vì bệnh "sưng khớp xương" không thể làm gì được nữa. Nghĩ vậy tôi không lo lắng vô lý nữa và thấy khoẻ khoắn trong người. Trong khi làm việc, nên kiếm mọi tiện nghi cho thảnh thơi.
Bạn đọc kinh của thánh Luc sẽ thấy điều ấy. Không bao giờ tôi mạnh hơn lúc ấy. Lần đầu họ bóp lực kế trong hoàn cảnh thông thường.
King chỉ huy hải quân Huê Kỳ nói: "Tôi đã đưa những khí giới tốt nhất cho những quân tài cán nhất và đã giao phó sứ mạng cho họ trong lúc tiện nghi nhất. Vị bác sĩ săn sóc tôi chỉ khuyên có vài lời mà thay đổi hẳn đời tôi. Hồi ấy còn là sinh viên y khoa ở trường Montreal, chàng lo đủ thứ: lo thi ra cho đậu, đậu rồi sẽ làm gì, làm ở đâu, sao cho có đủ thân chủ, kiếm cho đủ ăn?
Bức màn âm u bao phủ tôi trọn ba ngày ba đêm, nay đã vén cao lên được một chút. Nhưng tôi đã thay đổi thái độ tinh thần để giúp cơ thể tôi tự trị lấy căn bệnh". Một sàn gỗ cứng còn làm khoan khoải hơn là đệm lò so.
Mỗi đêm, ông nghiêm khắc soát lại những hành vi của ông. Được vậy thì tốt lắm, còn rủi y có quát tháo thì tôi cũng có dịp để rán giảng giải cho y. Tôi nghe bà kể lại chuyện ấy cả chục lần rồi.
Nếu bạn và tôi chúng ta cùng thừa hưởng của tổi tiên những đặc điểm về thể chất và tinh thần như những kẻ thù của chúng ta, nếu chúng ta cũng sống như họ, cũng hưởng những hạnh phúc hay những ưu phiền như họ, chắc chúng ta cũng hành động như họ. Đáng lẽ tự nhiên và hoàn toàn thành thật thì họ lại thường dọ dẫm ý tôi mà đáp câu tôi hỏi chứ không trả lời theo ý thọ. Vậy tại sao không hăng hái vui vẻ đóng trò đi?'.
Lúc nào cũng lo sợ không yên. Tôi lo sợ sẽ phải xuống đại ngục. Nói tới thuốc hút, tôi lại nhớ tới một nhà sản xuất thuốc nổi danh nhất thế giới, mới chết vì bịnh đau tim trong khi ông ta đi nghỉ vài ngày giữa một khu rừng ở Canada.
NHỮNG THUẬT CĂN BẢN ĐỂ PHN TÍCH NHỮNG VẤN ĐỀ RẮC RỐI Tôi đặt nhan đề là Đắc nhân tâm. Trong trường hợp của tôi, công việc đóng tàu đã thắng nỗi buồn của tôi.
A! Thiệt là đổ đốn, nay lại muốn khoác bộ áo xanh. Nhưng ít khi hai người chịu nghe tôi. Tôi tạm gọi bà là Mary Cushman vì con cháu bà có thể buồn lòng khi thấy tên thiệt của bà in trên sách.
Nhận được, tôi đọc hồi âm cho cô thư ký chép liền". Tôi ngạc nhiên thấy họ hợp tác với những tình thế không thể tránh được và đời họ tuyệt nhiên không có ưu tư gì hết. Những cây quanh năm tươi ấy biết uốn thân, cành dưới sức nặng, biết cái đạo hợp tác với những tình thế không tránh được.