Chatxes

Em gái xinh đẹp trốn chồng đi chơi với sếp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mà đã bị bác đọc vài dòng thì có lẽ không còn cơ hội làm nốt công việc còn lại. Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân. Tôi cũng chả để ý những cái tiếp theo anh ta có vứt vỏ xuống đất không.

    Mà tại sao ta cứ miên man thế? Tại sao ư? Vì ta ngại. Bác trai nghiện thuốc lào, hứa bỏ mãi không được. Ông có tài và ông xứng đáng được hưởng những thú vui dành cho ông.

    Không để ý đến thì nó cũng trở nên vô nghĩa. Chỉ nghe một âm thanh đánh thức mình trong giấc chập chờn. Và bon chen không bẩn, không ác.

    Những suy nghĩ đêm qua khá rành mạch. Việc nhớ được giấc mơ là một sự tiến bộ về lí trí và trí nhớ. Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng.

    Mà nô lệ thì khó mà không giống chủ. Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai. Chơi là hóa thân vào tất cả, sục sạo rong ruổi vào tất cả các ngóc ngách và góc cạnh khác của sự tồn tại và diệt vong.

    Khi một khoang được lấp đầy thì hành động thiện hoặc ác sẽ xuất hiện. Rằng suốt một thời gian qua, tôi đã lông bông, đã lãng phí đời mình, đã không biết nghĩ. Trong mỗi tiếng nói của em đều có hình bóng của anh và anh thấy mình đã có đủ.

    Lặp lại, tôi khóc vì sự thông minh và chủ quan của họ khiến họ không tiến được gần tầm nhận thức của tôi. Tôi cũng không phản đối đâu. Mặc dù những cơn đau càng ngày càng ra sức ngăn cản chúng.

    Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ. Đúng là đồ trẻ con phải làm ông cụ non. Và thi thoảng vẫn hé cho bạn khuôn mặt những đứa con rơi của sáng tạo.

    Nó nhét vào cặp, cái cặp là lạ, và bảo có khá nhiều thư trả lời. Bác bảo: Cháu khẳng khái quá nên luôn bị thiệt. Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi.

    Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt. Cho đến chừng nào họ chưa hoang mang và nhận thấy đôi mắt tâm hồn mình lâu nay nhỏ hẹp. Nhà văn cười gượng: Tại anh chưa ăn sáng thôi, mình ạ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap