Watson trở thành nhân viên bán hàng tập sự vào năm 1896 cho NCR, sau 5 năm lăn lộn ở thành phố. Hàng trăm ngàn công nhân được tuyển để giúp tổng thống Mỹ Roosevelt và quân đồng minh chiến đấu. Chính khí chất tiên phong, chấp nhận mạo hiểm, lắng nghe và tôn trọng thời cuộc cùng với thái độ tư duy khôn ngoan mới giúp một doanh nghiệp trường tồn.
Với ông, IBM không chỉ là cuộc đời ông mà còn là một phần nước Mỹ. Đời sống phục hồi và người ta đổ xô đi tìm sản phẩm mới của thời bình. Watson thấy buồn cười khi anh bạn ngồi vào tay lái nhưng không ra trước xe để quay bánh trớn.
Ngay sau đó, Watson trong khi đưa IBM tiến vào công nghệ điện tử đã yêu cầu các nhà sáng chế ở phòng thí nghiệm tiếp tục suy nghĩ về những khách hàng khuyết tật. Vào thời đại của Tom, con trai kế nghiệp của Watson, các quy củ bề ngoài trong đó có trang phục đã được nới lỏng để IBM trở nên năng động hơn. Việc Gerstner cải tổ hợp nhất IBM đã gợi nhớ lại việc Watson tái cấu trúc CTR những năm xưa.
Ban nhạc của IBM chơi suốt buổi tối những bài hát IBM. Ông nói đến đối tượng cuối cùng trong đạo lý kinh doanh của mình: Ông thường xuyên triệu tập cuộc họp những nhà nghiên cứu, các kỹ sư.
Ví dụ như Henry Ford của Ford Motor, Thomas Watson của IBM hoặc là Ray Kroc của McDonald, họ là những biểu tượng vĩ đại và giá trị huyền thoại trong văn hóa tập đoàn của họ. Mở hàng bán sữa, đóng cửa vì phá sản. Với cái tên này, Watson không chỉ muốn IBM có cái vẻ như cái tên (quốc tế) của nó mà thực sự nhắm tới điều đó.
1945, Roosevelt qua đời. Ở đây, Watson sẽ gặp người đàn ông 64 tuổi còn từng trải hơn mình nhiều lần. Và ông đã cho những nhân viên thấp kém một vị trí quan trọng trong một chuỗi của bất cứ hoạt động kinh doanh nào.
Đây là thời kỳ nước Mỹ thực hiện những kỷ lục phi thường trong nhiều lĩnh vực, tạo ra nguồn cảm hứng mạnh mẽ trongthanh niên Mỹ. Maney đã tìm thấy lá thư Watson gửi trả lời Đại học Harvard sau đó: Thư của các anh cho thấy các anh không quen thuộc với việc phát minh và sự phát triển Mark I của IBM. Nhưng điều họ quan tâm là Watson muốn vị trí điều hành một công ty chứ không phải là vị trí nào khác.
Tom kể lại cho con gái Lucinda nghe: Vầng trán rộng và môi hơi mím lại khiến cho gương mặt có phần nghiêm nghị. Dấu vết kinh doanh trong đoạn nói chuyện của ông chỉ có giá trị mào đầu cho gần gũi.
tế (Internetional), và sứ mệnh (mission) của nó là làm ra những cái máy (machines) cho công việc hay việc kinh doanh (business). Watson nói với nhân viên bán hàng: 000 công nhân của IBM trong chương trình tái cấu trúc thì đó cũng chính là thoát khỏi lối mòn có tính thời đại mà thôi.
Đó là sự khao khát, là niềm đam mê một cách mãnh liệt để sáng tạo, để đem đến thật nhiều giá trị mới cho cuộc sống và cho xã hội. Dù thế nào, giai thoại hay sự thật, câu chuyện đó cũng chứng tỏ sức hút của hình tượng Watson trong nghệ thuật lãnh đạo hay lớn hơn nữa là nghệ thuật sống. Những nhóm nhân công, kỹ sư hoặc ngồi tụm lại hoặc trốn riêng một góc nào đó đọc sách, tra cứu tài liệu để nghiên cứu.