Người đó đã làm gì đó không đúng, nhưng đó không còn là mối quan tâm của bạn nữa. Hãy cho người đó chút thời gian và những sơ hở sẽ dần xuất hiện. Nếu anh ta nghĩ mình đủ hấp dẫn và bắt mắt thì trọng tâm của anh sẽ nhằm vào chi tiết người phụ nữ trong quán rượu trông như thế nào.
Câu chuyện của người đó hoang đường đến mức bạn hầu như không tin. Anh ta sẽ thấy do dự khi bán đứng “họ. Các chuyên gia phát hiện ra rằng một người nói dối thường sử dụng cái gọi là vạch ranh giới, nó tương thích với mức độ lo lắng của họ.
Dù anh chàng này ở trong trường hợp nào thì cách này cũng mở ra cánh cửa để thăm dò thêm thông tin về đối tượng. Ở bất kỳ lĩnh vực nào của cuộc sống, chúng ta đều luôn bán một thứ gì đó. Thành phố nơi nhân viên sinh sống cũng có trên bảng tên.
Chúng ta sử dụng quy trình tương tự như liên hệ với sự thật. ” Thứ hai, nó sử dụng hai chi tiết hiển nhiên (xem Chương 5). Đọc một trang hay chỉ một đoạn khoảng chục dòng bất kỳ trong cuốn sách, bạn cũng đều thu được một công cụ, một kinh nghiệm có thể áp dụng ngay vào thực tế.
Bạn cũng có thể quay lại với chiến lược khác. Những kẻ dối trá thể hiện các đặc điểm với một xu hướng đạo đức cụ thể sao cho hành động nào của người đó cũng sẽ được nhìn nhận theo hướng đó. Có nhầm lẫn không? Không, cách này có thể có tác dụng.
Người đó đưa ra một lời mào đầu bằng cách bắt đầu với câu: “Tôi không muốn anh nghĩ rằng…” Thường đó chính là những gì người đó muốn bạn nghĩ. Câu hỏi: “Gần đây có nghe được chuyện đồn thổi gì hay ho không?” Sự biểu cảm sẽ bị hạn chế ở vùng miệng khi những cảm xúc nhất định như vui sướng, ngạc nhiên, sợ hãi… của người đó là giả tạo.
Nếu một cậu con trai mượn xe của bố mẹ mà không được phép từ mười năm trước, có lẽ cậu ta sẽ cảm thấy mình có thể nhắc đến việc đó mà không hề bị phạt – thậm chí còn là câu chuyện vui vẻ vào thời điểm này – và chắc chắn cậu ta không phải lo lắng về việc bị phạt. ” Đó là lý do các tay đại bịp luôn kết tội người khác gian dối. Nó vận hành như sau: hãy đặt một loạt câu hỏi mà người đó có thể trả lời trung thực và dễ dàng.
Nhiều lúc, chúng có tác dụng ngay lập tức; nhiều lúc lại cần phải có thêm thời gian. Cách nói ra một điều gì đó thường quan trọng không kém nội dung lời nói. Người ta muốn xác minh mọi chi tiết trong bản lý lịch.
Người đó cảm thấy bạn quan tâm đến động cơ của họ. Một người đang nói sự thật không bận tâm đến chuyện bạn có hiểu nhầm người đó hay không; họ luôn sẵn lòng giải thích rõ cho bạn. Phần ghi âm tiếng cười cho các chương trình hài trên truyền hình cũng dựa theo nguyên tắc này.
Các cụm từ “giấu giếm quanh co” và “con biết mẹ không vui về chuyện đó” tạo ra sắc thái trung thực. v… Nếu đúng là cô ấy ốm nằm nhà, cô ấy chỉ việc nói rằng bạn đã nhầm – chiếc xe có ở nhà. Những gợi ý cần liên quan đến những gì bạn muốn người đó làm.