Vô ích - những lý lẽ đó không đủ. kỵ binh tới trễ quá v. - Sau cùng, khi họ bình tĩnh hơn, biết phải trái hơn, tôi mới gợi lòng chính trực và công bằng của họ.
Chúng ta đều khát những lời khen chân thành mà than ôi! ít khi người ta cho ta cái đó. Nhà cất gần xong rồi thì thình lình nhà chế tạo những đồ đồng để trang hoàng phía trước nhà, cho hay rằng không giao những đồ đồng đó y hẹn được. kỵ binh tới trễ quá v.
Trong 20 năm nữa, có lẽ tôi không còn tin tới nửa lời tôi đã nói trong cuốn sách này. Nếu họ lầm lẫn thì là một cơ hội cho họ tự cải. Cầm chiếc roi mây, bạn có thể bắt con nít vâng lời được.
- Anh Emile, tôi tính thết vài bữa tiệc nữa. Khi chúng tôi lại ngồi trên một chiếc ghế dài, bà ta cho hay rằng mới ở châu Phi về với chồng bà. Mỗi lần ông bổ dụng một người vào một địa vị quan trọng, ông để cho thủ lãnh các đảng chính trị tưởng rằng chính họ đã lựa người đó.
Có lẽ vì giận dữ mà tôi đã xét anh vội vàng quá, nghiêm khắc quá. Trước hết đáng lẽ tăng số lợi lên được. ở độc thân tới hồi 35, rồi cưới một người đàn bà giàu, góa, hơn ông 15 tuổi, một bà góa tóc đã bạc vì 50 cái xuân xanh! Bà biết rõ rằng Disraeli cưới bà không phải vì tình, mà vì tiền.
Dù hàng của ông tới giờ nào đi nữa thì chúng tôi cũng rất vui lòng nhận và gởi đi mau chừng nào hay chừng đó. Tại sao? Tại kinh nghiệm cho ông hay rằng chỉ có cách đó mới nhớ kỹ hết điều lệ được thôi. Nhưng Dorothy Dix nghĩ khác.
Ông không cần ai khen ông hết; ông chỉ muốn sao có kết quả là được. "Mình tranh biện và cãi lẽ, có thể làm cho người khác ngượng được, nhưng thắng như vậy có ích gì đâu, vì không khi nào làm cho người ta thành thật đồng ý với mình hết". Sau này người đó có hiểu rằng câu trả lời "không" đó là vô lý, cũng mặc! Người đó không thể đổi ý được, vì lòng tự ái của họ.
Có lẽ còn đổi họ xuống gói hay khuân đồ nữa là khác, để họ hết tiếp xúc với khách hàng. Không phải tranh biện mà làm cho người ta tin được. Xin bạn nhớ kỹ điều đó.
Nó còn ba lần đúng hơn nữa, khi bạn trực tiếp nói chuyện với người khác. "Kích thích thị giác và óc tưởng tượng của họ". Một lần đau cuống họng, tôi lại một nhà chuyên môn trị bệnh đó.
Bức thư sửa chữa như sau này, tuy chưa được hoàn toàn, nhưng so với bức trên cũng tấn tới nhiều rồi. Xin bạn nhớ kỹ điều này: Roosevelt luôn luôn hỏi ý những người cộng tác và tôn trọng ý kiến của họ. Như vậy người khác sẽ tự đắc lắm.