James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực". Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. Tất cả những gì tốt nhất mà James có thể làm được lúc đó là cảm ơn Jessica và đề nghị sẽ gặp lại cô sau khi có thời gian đọc kỹ bản báo cáo.
Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ. Thật ra, Jennifer không ngừng chứng tỏ năng lực tuyệt vời của mình và cô ấy luôn sẵn sàng đảm nhận bất kỳ công việc gì. Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư.
Áp dụng mức độ này khi bạn hoàn toàn tin tưởng vào khả năng của người được ủy thác công việc và khả năng rủi ro xảy ra là ở mức tối thiểu. - Bất cứ điều gì cần làm sao? Đó quả là một câu nói hay.
Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười. Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt.
Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp. - Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn.
- Thưa ông, thật lòng tôi không hiểu ý ông muốn nói gì? Vì sao ông lại bảo ông mới là người đã gây ra mọi chuyện. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. - Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả.
- Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi. Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao.
Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Vì cậu đã ghi chú lại mọi thứ, nên khi cần cậu có thể tham khảo rất nhanh.
- Giờ thì tớ hiểu rồi. Bản thân James cũng biết là lần này anh sẽ thành công. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình.
Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.