Em gái xinh đẹp dụ trai lạ về nhà chịch nhau
Cuối cùng, màn đêm buông xuống và tới lúc họ cần phải chạy quảng cáo; nó được quyền phát sóng, khá thích hợp, trong buổi công chiếu Toy story trên truyền hình. A Bug’s Life ra mắt 6 tuần sau đó, theo đúng kế hoạch ban đầu. Ông quyết định sẽ làm như vậy.
Woz có dáng mập mạp, lưng khom gù của một người suốt ngày chỉ biết khom mình trên những bảng vi mạch, ở độ tuổi mà Jobs vẫn đang còn thắc mắc về hiện tượng chiếc micro carbon mà cha cậu không thể giải thích thỏa đáng cho cậu thì Woz đã sử dụng bóng bán dẫn để xây dựng hệ thống kết nối liên lạc bao gồm có bộ khuếch đại âm thanh, rơ le ngắt, đèn và thiết bị tạo độ rung âm thanh như chuông nối các căn phòng của sáu đứa trẻ từ sáu ngôi nhà khác nhau trong khu vực. Kiểu người như thế rất khó làm việc cùng, nhất là khi anh là một công ty lớn. Khi chúng tôi cùng dùng bữa tối trong phòng bếp nhà ông, ông cứ đi đi lại lại quanh bàn để truy cập hòm mail và lướt web trên chiếc iPhone của mình.
Nguyên tắc chỉ dẫn của ông “Tạo hình theo cảm xúc”, dựa theo câu châm ngôn quen thuộc “Hình dáng theo công năng”. Ngay từ cái tên, nó đã cho thấy sự thân thiện và đơn giản. Sau này, khi Jobs bày mưu hất cẳng mình, Amelio đã nhìn lại cách đối xử thân tình của Jobs ngày đó với mình và băn khoăn suy nghĩ, “Khi tôi đau đớn nhận ra, thì tôi biết đó chính là một bộ mặt trong con người phức tạp đến cực đoan ấy.
Như Adam Lashinsky của tờ Fortune đã nêu trong một bài mổ xẻ văn hóa đoàn thể ở Apple, “Trách nhiệm được đảm bảo nghiêm ngặt. ông ấy và nhóm của mình đem tới một ý tưởng sáng chói, “Tư duy khác biệt. Atkinson đã cố gắng để “ma thuật” này hoạt động bởi vì ông ấy nghĩ rằng ông ấy đã nhìn thấy Xerox PARC làm được tính năng này khi họ đến tham quan.
Cuộc hôn nhân thứ hai này đã không kéo dài lâu, và năm 1970, bà bắt đầu một cuộc hành trình dài cùng với Mona (cả hai người đều sử dụng tên Simpson) đến Los Angeles. Tôi thích những thứ này’ và hỏi ông ta rằng ông ta thích làm cái gì nhất, ông ta đã trả lời tôi cụt lủn và giận giữ “Chết tiệt, chết tiệt”. Trong suốt mùa xuân năm đó, Jobs lưỡng lự.
ông ấy chọn cách phát ngôn với vẻ đôi chút mỉa mai ‘ồ, nó thật sự là một thứ rác rưởi”. Họ cử Mike Moritz đến để viết một câu chuyện về tôi và những điều xung quanh tôi. Có một hàng dài xếp hàng đến chỗ khán phóng nơi mà bộ phim được chiếu, nhưng Jobs là người không thích chờ đợi nên đã nói khéo với những người khác đang xếp hàng để được lên trước.
Bà đã nhờ một biên tập viên của tạp chí âm nhạc Rolling stone tên là Joe Levy phân tích bộ tuyển chọn và ông này đã bình luận: “Điều thú vị là ở chỗ ngài Tổng thống thích những nghệ sĩ mà họ không mấy ưa ông ta. ” ở đó còn có một bộ vest ông rất thích, và đề nghị họ chuyển cả ba bộ, giống hệt nhau, ông nói “Tôi vẫn còn nhớ những bộ đồ đầu tiên tôi gửi cho Mona, một chiếc quần vải lanh với chiếc áo màu xanh xám nhạt trông rất hợp với mái tóc màu hung đỏ của con bé”. Dù thế nào, thì câu hỏi cần đặt ra ở đây là làm thế nào hai cái tôi ngạo nghễ, cụ thể ở đây là của Michael Eisner và Steve Jobs lại có thể trở thành đối tác của nhau như vậy.
Woolard thất thủ và muộn phiền. Đó là một tin nhắn Jobs gửi đến vào ngày iPhone ra đời: “Chúng tôi không thể làm ra nó mà không có bạn. Jobs đã bỏ ra rất nhiều thời gian để tranh luận với Andy Hertzfeld và những người khác rằng những album sau này của Dylan, thực tế bất kỳ album nào của ông ấy sau “Blood on the Tracks” (1975), không còn mạnh mẽ như những album ban đầu.
Khi vào năm 2010, HP quyết định bỏ địa điểm của mình tại Cupertino, nơi chỉ cách tổng hành dinh One Infinite Loop của Apple 1,5 kilômét về phía đông, Jobs đã lặng lẽ dàn xếp để mua lại nó và cả khu đất xung quanh, ông rất ngưỡng mộ cách Hewlett và Packard đã gây dựng một công ty bền vững, và ông cũng tự hào vì đã làm được điều tương tự ở Apple. Cú nhảy trong một ngày mang lại 830 triệu đô la cho giá trị của Apple trên sàn chứng khoán. Vào tháng 2 năm 2001, ông có chuyến thăm định kỳ tới các nhà cung cấp linh kiện của Apple ở Nhật.
Nhiều khi, Jobs vẫn tiếp tục bao biện cho mình. “Điều đó đúng với các công ty, và cũng đúng với các sản phẩm. Trong giới kỹ sư, họ thường cho rằng Lisa là viết tắt của “Lisa: invented stupid acronym” (Lisa là một cụm từ viết tắt những chữ cái đầu ngu xuẩn nhất được nghĩ ra).