Điều này chẳng phải nghe quen tai lằm hay sao? Tôi đi vận động hết khoa này đến khoa khác và tôi vẫn còn nhớ lúc đó tôi đã phát tờ bướm ghi lại khẩu hiệu vận động như thế này: “Hãy cho tôi 10 người thất bại đã hiểu được ý nghĩa của sự thất bại, tôi sẽ trả lại bạn 10 người thành ông rực rỡ!”
Một người thành đạt có thể chứng thực điều này . Tôi không thích bất cứ cái gì . Lần nói chuyện đầu tiên trên bục của ông không quá 5 phút.
Bà bị bắt giữ 9 lần và bị cầm từ hơn 5 năm rưỡi, từng chứng kiến cảnh treo cổ của cha mình vào tháng 4 năm 1979 và cái chết bí ẩn của người em trai. Ông thường đi làm lúc 6h sáng và đến cửa hàng trước người khác vì một trong những nhiệm vụ của ông là mở cửa hàng. Tôi sẽ dồn hết tâm trí để đạt được điều mình mong muốn.
“Hãy cùng tồn tại với tôi! Điều tốt nhất là vẫn còn tồn tại”. “Thành công là một cuộc hành trình không đích đến – chỉ có một nửa niềm vui ở đó. Điều đó chỉ có nghĩa bạn có cơ hội để bắt đầu lại tất cả,cố gắng là một điều gì đó mới mẻ.
Điều này chẳng phải nghe quen tai lằm hay sao? Đừng mong ăn ngon ngủ yên . Cuối cùng nếu bạn về việc mình có thể đánh một công việc “tuyệt vời” để dấn thân vào ‘cuộc mạo hiểm” của chính mình, hãy nghĩ đến thời gian trước khi bạn có được việc làm : dù không có được việc làm bạn cũng đã chết đâu, vậy bạn còn vướng mắc gì nữa?
Bất kể là người đó có thích công việc đó không . Nếu không có khó khăn sẽ không có thành công nào ;nếu không có mục đích để đấu tranh chúng ta sẽ không dành được gì cả . Tôi được chỉ định làm thư ký phụ trách các tổ chức xã hội của Hội sinh viên.
Với những người khác nhau thì Hishuddin Rais lại có ý nghĩa khác nhau. “Đừng gọi nó là lỗi lầm, hày gọi nó là một bài học”. Trong một ví dụ khác, chúng ta hãy giả định mình bị khánh kiệt vì một thất bại nào đó trong công việc đầu tư kinh doanh và chúng ta nợ ngân hàng hoặc một người nào đấy hàng triệu bạc.
Tôi hoàn toàn tin tưởng rằng một tổ chức nào đó sẽ có tương lai tốt đẹp nếu nhận tôi vào làm. “Đừng gọi nó là lỗi lầm, hày gọi nó là một bài học”. Sáng nào ông cũng rời nhà từ sáng sớm, có khi đến tối mịt mới về nhà nếu bận việc gì đó.
Làm thế nào chúng ta có thẻ giữ được tất cả những suy nghĩ cam đảm trong tâm trí mình khi ta bị bủa vây bởi các vấn đề? Đây là phương pháp mà tôi sử dụng: Một lần,như thường lệ,Socrates thảo luận về vấn đề các khái niệm và ý tưởng với một người bạn ở nhà mình . Mỗi ngày sau khi tan học, tôi chẳng còn muốn về nhà, mà lại la cà đó đây với lũ bạn, đùa giỡn và đánh bạc….
ta phải bán “thời gian” của mình để đổi lấy “tiền bạc”. “Tôi thà chết đứng với danh dự còn hơn sống quỳ gối trong xấu hổ”. Tôi nhắc lại: ĐỪNG SỬ DỤNG TÌNH THẾ HIỆN TẠI CỦA BẠN như điểm khởi đầu.