Chàng cảm thấy hạnh phúc làm sao. Anh đã làm gì sai nào? Sao anh lại thấy khổ sở đến thế? Anh tự hỏi: "Ta xứng đáng có được may mắn. Bạn hãy dám tin, ước mơ và áp dụng một cách thông minh những bí mật trên đây.
- Thật ra, cái địa điểm mà con đã chọn không có ý nghĩa gì đặc biệt ở đây cả. Vì chàng đã làm tất cả những gì chàng cho là cần thiết nên điều không ngoan bây giờ chính là tìm xem có việc gì còn bị bỏ sót hay không. Anh đã luôn nghĩ rằng mình đáng được may mắn.
Bà nói rằng người ta thường hay để lại việc tới ngày mai mới làm. Và tôi cũng đã chứng kiến sự hiệu nghiệm của nó ở không biết bao nhiêu người. Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình.
Bàn tay ông đang chuẩn bị sập cái cửa đá ngăn cách ông với thế giới bên ngoài, thế nhưng ông vẫn trả lời Sid: Ngươi không nhận ra hay sao? Merlin muốn gài bẫy tất cả các hiệp sĩ trong vương quốc. Ngươi phải cẩn thận đấy.
Ngược lại sự may mắn thật sự là do chính cậu tạo ra, nó phụ thuộc vào cậu. Cây Bốn Lá thần kỳ chứ gì? Chàng thấy rằng thần Gnome đã nói thật, và phù thủy Merlin cũng chẳng hề nói dối.
May mắn phải do mình tạo ra. - Hôm nay gặp lại cậu và nghe câu chuyện may mắn đó, tôi cảm giác như mình trẻ lại. Chiều xuống cùng với ánh nắng nhạt dần.
Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm. Cảnh hồ trông tuyệt đẹp. - Đó dĩ nhiên là vì đất đai ở đây.
Ngượ lại, lần gặp gỡ này của chúng ta chứng tỏ với tôi một điều rằng tôi cũng có thể làm được như Sid. Những bông hoa ly của ta luôn ngủ vào ban ngày và thức dậy ca hát vào ban đêm. - Ngươi đang nói gì thế? Ta chẳng biết Sid cũng như cái gã ngốc nào đã nói cho mi cái điều vớ vẩn này.
Bà đã sống ngay từ ngày đầu tiên trong khu rừng này. Các hiệp sĩ nhìn nhau. Chàng đã mang nước đến cho mảnh đất nhỏ bé của mình bằng cách tạo ra một dòng suối trực tiếp bắt nguồn từ hồ, đồng thời làm giả được phần nào lượng nước đang ứ đọng trong hồ.
- Ai đó? Sid bừng tỉnh. Nhưng Merlin đã lừa ngươi. Nott bây giờ đã không còn chịu được nữa.