Vì thế, không cần phải phân vân về việc có hay không có năng khiếu. Chúng ta có thể kết nối các từ có nghĩa với nhau và tạo ra một chuỗi, trong đó từ này sẽ gợi ý cho chúng ta nhớ đến từ tiếp theo (một phương pháp mà chúng ta đã tìm hiểu). Nó hướng bạn tập trung vào những điểm mấu chốt và những ý định có liên quan trực tiếp.
Khi còn là sinh viên, tôi đã làm công việc phụ đạo cho việc cải thiện trí nhớ. Chúng ta quyết định sử dụng phòng khách để lưu các thông tin tức thì đó. Và ở giai đoạn này, có lẽ bạn chưa thật sự tin tưởng tôi.
Tuy nhiên, nếu chúng ta không phải là những diễn viên có năng khiếu bẩm sinh thì chúng ta cần dùng đến sự giúp đỡ của các móc treo. Ghi nhớ tên cũng là một vốn quý mang tính chiến lược, đối lập với sự tin tưởng phổ biến rằng, sự ghi nhớ này không phải là một khả năng bẩm sinh. Trong trường hợp bạn gặp Sharon ở một nơi nào đó, hãy tưởng tượng ra cuộc gặp bất ngờ này.
Khi bạn đi qua cửa và muốn vứt chiếc ví ở một vị trí tùy tiện nào đó thì trong bạn sẽ xuất hiện hai cảm giác. Giống như phương pháp RomanRoom, bảng này được khắc sâu trong tâm trí của bạn. Một đôi vợ chồng trẻ đang ngồi trong nhà hàng và người bồi bàn đang đợi họ gọi món.
Phương pháp này được áp dụng trong trường hợp bạn biết trước bạn sẽ giảng bài ở đâu. Bất cứ ai nghiên cứu địa lý đều có thể áp dụng phương pháp này để ghi nhớ các con số về chiều cao, diện tích và khoảng cách. Trong cuốn sách này, tôi muốn giới thiệu với các bạn những gì mà tôi cho là các ý tưởng, phương pháp và bí quyết thành công nhất để phát triển một trí nhớ tuyệt vời.
Nguyên nhân là quá trình thẩm thấu trong máy lọc chậm hơn và có chừng mực. Ngay từ bé, ta đã được dạy rằng học bài vào sáng sớm sẽ rất hiệu quả. Anh ta nhắc lại tên mình với nụ cười đầy ẩn ý: “Peter Larsson – Hãy coi tôi là một người bạn của anh (Pal).
Nhưng nếu trong một tháng, chúng ta ngẫu nhiên gặp 5 người mà ta không thể nhớ tên – ta sẽ kết luận rằng khả năng nhớ của mình rất kém. Hồi chuông đó nói với ta rằng: “Hãy nghe thật kỹ bài hát và lời. Phải, chúng ta đang nói đến phương án tốt nhất, nhưng nó lại thật khó nuốt.
Đây cũng là lỗi mà chúng ta thường gặp phải: chúng ta kết luận rằng trí nhớ của mình quá kém. Sự thật đây lại là những gì chúng ta đã làm trong phần lớn cuộc đời mình, và chúng ta thậm chí đã có thể ghi lại hầu hết những điều giảng viên nói. “Anh có thể nói cho tôi biết sự khác nhau giữa Larry, Harry, Henry, Harvey và Harold không?”, anh ta hỏi một cách tuyệt vọng.
Trong thế giới vi tính có một phần mềm dùng để sửa chữa khi có sự cố xảy ra. Hai thứ này được buộc chặt với nhau bằng cái gì? Một dây buộc (lace) – 50. Và dường như việc không ghi lại những lời nói đó là một sự phỉ báng thánh thần.
Tách từ này thành “super” và “pressure”. Trên chính giữa phiếu đó có in biểu tượng của cảnh sát màu đỏ tươi. Nó trở thành công cụ vô cùng quan trọng.