Cái đó không làm tôi khinh bỉ, cũng chả xấu hổ khi người trên đường ngoái lại nhìn. Việc nhớ được giấc mơ là một sự tiến bộ về lí trí và trí nhớ. Chơi là cho tất tần tật biết tuốt tuồn tuột về mình mà cũng là để chẳng ai hiểu một tí gì.
Tất nhiên là họ không có ác ý rồi. Chỉ nói phòng làm bằng gỗ theo kiểu Phần Lan. Này, mày bóc cho chú bao thuốc.
Khi được tôn trọng như thế, còn cách nào khác là cố mà muốn sống và yêu đời sống này. Lại phải chơi với cái thứ dư luận cục mịch và ù ì. Bạn có thể tìm hiểu và tư vấn cho bác nên bán hàng gì, giúp gia đình tìm một tráng thái cân bằng.
Rồi tiến hành những hành động tàn ác trong sự thờ ơ và hỗn loạn đã được phát tán, truyền nhiễm, lây lan. Bạn chưa làm được gì cho họ. Mặc dù đó chỉ là một phần nội dung của những gì tôi viết.
Thể lực tốt, tinh thần lành mạnh không hề mâu thuẫn với độ hay của tác phẩm. Vận động, đọc sách và làm việc theo sở thích khiến thằng con trai bớt côn đồ. Bạn nằm nguyền rủa và chịu đựng mọi âm thanh trong khoảng 20 phút.
Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày. Tôi gồng mặt để vẻ lạnh tanh vô cảm xa xăm không bị biến dạng. Cháu nói thế không đúng.
Đơn giản vì tôi 21 tuổi và tuổi này là tuổi đến trường. Em thì bắt một con khác ở Hawaii và thả vào mảnh vườn sau nhà. Dường càng thương, càng suy nghĩ về chuyện mệt mỏi của bác, của mẹ, của bố, của thằng em… càng đau nữa, càng bệnh nữa.
Đến lượt máy treo ngược người. Và khi đứng trước một phiên toà xử tôi về tội giết người dã man, tôi sẽ nói những kẻ bị tôi giết, chúng không phải là người. Nhưng cũng như ta, không thỏa mãn lắm.
Nơi thì cà phê đèn hiu hắt. Hồi trước nó ở tầng một, trên đầu giường bác gái. Họ bảo: Cháu không được để râu, đến ông và các bác còn không để mà cháu lại để.
Lải nhải cũng là chơi. Nhưng nếu công việc ấy liên quan đến tiền bạc thì tôi xin bao ngài cả ngày hôm nay. Về phía bác, tiếp nhận bệnh nhân tôi chuyển viện với vẻ đầy tự tin.