Sẽ dừng viết 2 phút để nghĩ ra 2 tiếng trước mình làm gì. Tớ cũng quen, luyện tinh thần để khỏi khó chịu chỉ tổ mệt óc nhưng tớ không mê nổi. Mở đầu là tên của bạn, sau đó là …is a.
Nó cùng tham gia giải với bạn. Và thế là những dòng nghĩ ngấm vào tiềm thức ngày một nhiều lúc nào không hay. Bạn lại nhắm mắt làm tí ngủ nữa.
Nếu tôi có điều gì xấu thì các chú tử hình tôi cũng được, tôi cam lòng lắm. Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu. Hiểu biết này đến hết sức đơn giản.
Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng. Có thể bị trước đó nhưng không nhớ hoặc không nhận thức được. Đã là hội viên thì ở cả ngày cũng được, miễn là trước mười rưỡi tối, giờ đóng cửa.
Hy vọng, cái này có thể giúp gì đó cho giấc ngủ của bạn. Còn quá nhiều điều để viết. Tôi chán đến trường ngồi ngoan ngoãn và vô tích sự lắm rồi.
Đó là một sự chuyển đổi quan trọng. Nhưng nàng vẫn lắng nghe. Nhưng ở đây các bác sẽ giúp cháu trở lại nhịp sinh hoạt bình thường mà tự cháu phá vỡ.
Chưa có gì để không thích. Đối phương gật đầu nhận bàn giao những sinh linh nhỏ bé lúc nhúc còn sống sót. Bản chất là cái luôn song hành cùng thời gian cũ kỹ.
Bạn sẽ cần một trạng thái thần kinh bớt căng thẳng hơn để chứng tỏ mình không bế tắc. Đôi lúc họ quá mệt mỏi và dồn nén đến độ không nhận thức rõ hành động của mình. Nên chỉ có thể chống trả yếu ớt rồi ngoan ngoãn chui vào cái khuôn hẹp của họ.
Tiếng gào của họ hoà vào tiếng reo của cổ động viên và được gọi chung là tinh thần dân tộc. Bác bắt đầu lấy thức ăn ra cho. Biết đâu, mất một cái xe, có thêm một người anh em, một người đồng chí.
Chả thằng nào là không biết quay cả. Chính nó làm bạn đau không ít. Sức khỏe phải tự mình giữ.