Đó là, khi nhân viên hoàn tất bất cứ công việc nào mà cậu đã giao, hãy nhớ luôn lập bản tổng kết công việc. Vì bản thân cũng là một nhà quản lý, tôi hiểu mình nên viết một quyển sách thật ngắn gọn và súc tích, sao cho ngay khi đọc xong là độc giả có thể ứng dụng ngay những gì đã đọc vào thực tế để tạo nên những thay đổi tích cực trong công việc của họ. "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".
Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua. Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. - Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ.
Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không. - Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones. - Ai cũng có lúc phạm sai lầm.
Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn. Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó.
"Những cuộc gặp gỡ đột ngột như thế này thường hiếm khi hứa hẹn điều gì tốt đẹp", James thầm nghĩ. Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.
Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. - James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng. - Cậu hãy ngồi xuống đi.
Anh mỉm cười khi nghĩ đến Jones - một người anh họ, một người bạn, và cả một người thầy tuyệt vời của anh! Làm thế nào điều này có thể xảy ra nhỉ? Anh đã hết sức cẩn trọng cơ mà. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý. Anh vẫn đang đi đúng đường, vấn đề là anh chỉ đi hơi chệch một tí mà thôi. Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James.
Tối đó, anh tạt qua siêu thị và mua một bó hoa lili thật tươi tặng vợ. Tuy thế, James vẫn tỏ ra hơi thiếu kiên nhẫn với việc chuẩn bị này. Chính tôi mới là người đã đẩy chúng ta vào những khó khăn này kia mà?
Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa. Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình.