Chatxes

đưa quản lý say xỉn về nhà, cậu nhân viên may mắn húp được vợ yêu cấp trên xinh dâm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chính vì những con người như thế mà bạn không muốn thua kém họ. Bạn sẽ kể nhanh nhanh thôi. Hơn nữa, họ không thông minh đến thế đâu.

    Vốn dĩ là bệnh của kẻ cận, đừng nhầm hay đừng mất công suy diễn là tớ khóc. Có nhiều cái không thanh toán được bằng lí trí. Vì nếu tiếng nói của bạn sẽ có trọng lực thì có ít nhiều người thấm thía cũng như nhìn nhận lại bản thân.

    Tôi đang làm cái việc chép nhật ký hay ghi lịch sử của mình? Không cần biết. Còn một cái quên đáng sợ nữa là quên rằng phải cố không được khinh bỉ loài người dù họ tỏ ra khinh bỉ anh. Liệu hắn có phải quỷ Satăng không? Một câu chuyện có thể quyết định sinh mạng con người ư? Nó là một cám dỗ, một thử thách mà lâu nay ta vẫn thèm muốn.

    Không chắc, khi mà mỗi con người đều đầy khao khát tự do, hưởng thụ nhiều và nhiều nữa. Yêu say đắm là chơi. Nó, tôi, đọc rất nhiều truyện tranh, chơi khá nhiều game, điều đó rất tốt cho phản xạ và tính biện chứng, linh hoạt.

    Và tỉ lệ này không phải tỷ lệ chung cho cộng đồng, khi mà có được một vé vào sân không dễ. Còn gần thì… Chưa thấy loạt ảnh chụp hoa sữa nào. Kẻ thắng thì làm gì đó với bàn cờ tan hoang.

    Cũng chẳng có gì lạ kỳ để tả. Có thể nó sẽ bị tháo tung cơ thể. Bạn đánh mất sự rung động trước sự vô tư ấy.

    Phỉ nhổ đạo đức giả là chơi. Nó tan chảy, tan chảy. Hoặc lúc phấn khích.

    Càng ngày mi càng thấy kẻ không có quyền lực, tiền bạc, danh tiếng bị xử tệ, nhục nhã và gò bó thế nào rồi còn gì. Cũng như từng không thích nhiều sự không nhất quán của mình. Xã hội loài người thì phải như thế.

    Bởi vì, khi đã thực sự thiện rồi thì khó mà đủ ngu si để trở nên ác nữa. Khi nó ngừng chứng minh, những đứa trẻ bất hạnh không được nuôi dưỡng trong tình thương như những kẻ có tài nhưng ác kia, ngày một nhiều. Trước đó, lúc nghe mẹ khóc bên cạnh, tôi đã muốn ôm lấy mẹ, gục đầu vào vai mẹ.

    Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không. Mọi người ai cũng lo cho tôi. Người bảo nghệ thuật là giản đơn.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap