Họ là những người giỏi nhất trong lĩnh vực quảng cáo. Tôi muốn nói, ‘Sao anh lại cư xử với họ như vậy?’ Và Jobs sẽ nói, Tôi biết họ còn có thể làm tốt hơn. "Các nhà phát triển phần mềm ngày hôm đó đã tức giận đến nỗi họ không thèm bắt tay chúng tôi nữa," bà nói.
Sự khác biệt của mục tiêu này hết sức tinh vi, mục tiêu như thế nào sẽ được thể hiện trong tất cả mọi thứ: những người bạn tuyển dụng, những người được đề bạt và những gì bạn thảo luận trong các cuộc họp. Tối hôm đó cả ba nhà mạng và năm mươi trạm phát sóng địa phương truyền đi bản tin mới về đoạn quảng cáo, tạo nên một hiện tượng lan truyền như virus trong kỷ nguyên chưa có YouTube. Vì vậy, ông đã đề nghị Rosen:
Chiếc máy tính bảng này có một cái bút, mà khi đi kèm cây bút đó, nó chỉ là đò bỏ đi. Gassée đã viết một bài báo ca ngợi tính sáng tạo trong các sản phẩm của NeXT. Một nhà thiết kế địa phương tên là Carr Jones đã xây căn nhà này vào những năm 1930, ông là người chuyên thiết kế những ngôi nhà một cách kì công và cẩn thận theo đúng “cẩm nang phong cách” đối với những ngôi nhà gỗ ở nông thôn của nước Anh hay nước Pháp.
Người đầu tiên Jobs tìm về, không có gì ngạc nhiên, Larry Ellison, ông ta nói rằng mình rất vui khi được tham gia, nhưng ông rất ghét tham gia các buổi họp. Đó là một hiện tượng mà ông có thể tái thực hiện mỗi khi giới thiệu một sản phẩm quan trọng, từ Macintosh năm 1984 cho tới Ipad năm 2010. “Vì vậy tôi phi thẳng về nhà và nói với cha tôi rằng ông đã nhầm”.
Rồi sau đó tất cả có thể biến mất khi bạn xem video. Tôi biết Apple đang hỗn loạn, tôi đã tự hỏi: mình có muốn bỏ lại cuộc sống tốt đẹp đang có? Jobs lấy ra một cuốn băng video và chiếu đoạn quảng cáo.
Lẽ ra họ đã có thể có Apple”. Nhưng sau đó, cô viết cho tôi một bức thư điện tử dài, trong đó lý giải: Ông có biết Steve làm cách nào để thành phố ở Woodside cho phép ông ta phá ngôi nhà của mình ở Woodside không? Có một nhóm người trong khu vực muốn bảo tồn ngôi nhà đó vì giá trị lịch sử của nó, nhưng Steve vẫn muốn phá huỷ và xây ở đó một ngôi nhà có vườn cây ăn quả. Cuối cùng hai người lao vào một trận đấu khẩu về việc ai là người quản lý tòi tệ hơn.
Sculley vốn tự ca ngợi mình là một nhà văn nên ông ta gợi ý vài thay đổi trong bài viết của Jobs. Catmull lúc đó đang ở Mat-cơ-va và Kerwin đã gọi liên tục cho ông ấy. ” Sau khi nói thêm một vài lời tán dương, ông dè dặt nhận xét, “Nhưng về bản chất Tim không phải là một nhà kinh doanh,” một lời đánh giá hiếm hoi nhưng nghiêm túc.
Tôi nói, “Nếu chúng tôi theo đuổi vụ kiện, chỉ vài năm nữa chúng tôi có thể thắng vụ kiện vi phạm bằng sáng chế trị giá hàng tỉ đô la. kiến sẽ phát triển một hệ điều hành cho máy tính cá nhân của IBM vào tháng 11 năm 1983. Số mệnh của chúng tôi giống nhau, chúng tôi là những người bạn tâm giao”.
ông quyết định thăm dò ý kiến của cả phòng với câu hỏi đó. “Khả năng giới thiệu hệ điều hành NeXT của Jobs thực sự đáng kinh ngạc,” Amelio thừa nhận, “ông ấy thể hiện sự nhẫn nại và sức mạnh đáng kinh ngạc, như thể vừa trình diễn vai của Olivier, vừa đóng vai Macbeth. Nó thật sự chẳng bao giờ quan tâm đến mấy việc liên quan đến cơ khí”.
Trong vài tuần, Manock đã tạo ra một bộ vỏ máy tính bằng nhựa đúc dạng bọt khá đơn giản, gọn nhẹ và thân thiện. Nhưng sau vài năm nữa, trung tâm này sẽ chuyển từ máy tính của bạn sang đám mây. Một trong những thứ đầu tiên Jobs làm trong quá trình đánh giá sản phẩm là cấm PowerPoints.