Anh bạn bên trái bảo khán đài A bao giờ cũng buồn hơn các khán đài khác. Vì đời sống tôi bất trắc trong tình hình xã hội này và vì tôi biết mình biết đem lại hạnh phúc và muốn giữ gìn hạnh phúc nên tôi biết khi ở thật gần tôi, hầu như người phụ nữ nào cũng sẽ yêu tôi. Qua ngần ấy năm, mới trào được vài giọt thôi ư? Rồi vụt rơi xuống đất.
Hơn thế, nếu nghệ sỹ chơi thể thao và tạo được phong trào thì không những xóa bỏ bớt quan niệm nghệ sỹ dở dở ương ương, bệnh hoạn, yếu ớt mà còn, vì thế, kích thích cộng đồng hình thành thói quen rèn luyện sức khỏe. Hai đứa rẽ vào công viên ở đầu cầu chơi cầu trượt. Tay bạn phải rướm máu một chút mới oai (lúc đó bạn đã biết Aids là gì đâu).
Ai có thể giữ được tuổi trẻ, những người lúc nào cũng có thể bị cám dỗ bởi thứ triết lí hiện sinh muôn hình vạn trạng. Còn một ngày nữa mới tới hạn. Tôi biết ông rất yêu vợ.
Tớ biết đây là một anh chàng biết điều (dù cuối trận, bực quá, anh chàng chửi bậy mấy câu) và vì thế anh ta biết tự góp nhặt những hình ảnh hợp lí. Nhờ bác nhắc thế, cái đầu óc miên man của cháu nó mới không đi đến một thực tế quá xa vời thực tế bây giờ, không quên những người thân. Lúc đó, bạn sẽ không hứa hoặc phải thất hứa.
Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì. Mà bác thì dùng toàn công thức. Thi thoảng nó đem đến những tổng kết thú vị.
Bạn thấy mình chạy đua chỉ thua mỗi con chó bécgiê nhà mình. Trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt. Mọi thứ vẫn như thế.
Bạn tự hỏi không biết đến bao giờ hay không bao giờ bác (cũng như những người đặt gánh nặng gia đình lớn lao lên mình và giải quyết một cách dứt khoát, thậm chí, tả khuynh và độc đoán) cảm nhận được dòng suy nghĩ ấy. Bắt đầu từ đâu? Từ cái ngay trước mặt: Tờ lịch. Mẹ không giúp được tôi đâu.
Bạn đừng nhầm là bạn đen đủi. Và lại, vừa mất giấc mơ vừa thêm tội chống người thi hành công vụ. Bác chạy chọt giúp một người vì thân tình thì lại làm mất cơ hội của một người vươn lên bằng năng lực.
Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống. Và dưới nước là cơn hoan lạc của cá tôm. Con không nói thì làm sao mẹ biết.
Tốt hơn là dành đất cho những con chữ về việc biết rõ nhưng không biết rõ có ngộ nhận không. Chỉ có con mèo không ngược. Đêm qua lúc vỡ giấc lại nằm nghĩ triền miên.