Nhận một nút đi rồi nghe, trong mỗi đoạn đời, chiếc cửa sắt sập lại, ngăn hiện tại với quá khứ. Còn Douglas Maloch, một thi nhân, thì nói như vầy: Tại sao vậy? Tại bà vợ hoặc cậu con nghe lời đường mật của một tên vô lại để nó giựt hết tiền đem tiêu thoả thích.
Ông bảo rằng: "Tháng ba năm 1945 tôi đã học được một bài quan trọng nhất trong đời tôi, học được ở ngoài khi bờ biển Đông Dương, dưới mặt nước hơn 90 thước. Phương pháp hướng dẫn nay chưa được hoàn thiện, vì nó còn mới mẻ nên nhân viên các phòng hướng dẫn dầu có giúp bạn được nhiều, vẫn có thể lầm lỡ được. Con cầu Ngài giúp con, thương con.
Nếu bà ta hỏi câu gì thì ông rút cổ, đáp: "Người Mỹ. Sống trong "cái phòng kín mít của ngày hôm nay" có lợi cho đời sống không? Vậy định lệ thứ nhất là: thu nhập những sự kiện.
Bệnh của cô rất nguy hiểm thiệt đấy. Tôi không tự chủ được tư tưởng. Trái tim của bạn cũng thông minh, chẳng kém gì quân lực Hoa Kỳ.
Đến lúc khám bệnh, câu đầu tiên bác sĩ hỏi bạn tôi là câu nầy: "Ông ưu tư nỗi gì mà đến tình trạng ấy?" Và ông khuyên: "Nếu ông không quẳng gánh lo đi thì ông còn nhiền biến chứng khác như đau tim, vị ung và tiểu đường. Cầu nguyện cho ta cảm giác trút hết gánh nặng và không còn cô độc nữa. Lời đó khôn, phải chăng bạn? Bạn và tôi cứ cằn nhằn về lòng bạc bẽo của loài người, nhưng lỗi về ai? Lỗi ở bản tính con người hay lỗi ở ta ngu muội, không hiểu biết bản tính đó? Thôi, đừng mong gì người ta báo ơn mình hết.
Khoa học dạy tôi rằng mặt trời đang chầm chậm nguội dần, và khi nó nguội mất mười phần trăm, trên trái đất sẽ không còn một sinh vật nào nữa. Bà có công việc gì cho tôi làm trong hãng bà không". Tốt hơn mình nên học thêm tiếng này rồi tìm chỗ khác vậy.
Không bao giờ tôi được dự những đám hội hè, vui vẻ trẻ trung. Chính vì vậy, chúng ta sở dĩ mệt là do những cảm xúc làm cho bộ thần kinh căng thẳng. Tôi xin kể ra đây trường hợp đã khiến nhà thương Boston mở lớp học nầy:
Ngay từ những chương đầu, bạn sẽ thấy tư tưởng sâu thẳm của bạn tiêu tan như sương mù gặp nắng xuân và bạn sẽ mỉm cười nhận rằng đời quả đáng sống. Chỉ bấy nhiêu cũng đủ làm cho viên đô đốc Nhật nghi ngờ và tra khảo tôi rồi. Có thể rằng ta chẳng đủ nghị lực để đàn áp những thói thường của con người, để có thể yêu kẻ thù của ta.
Tôi làm việc đầu tắt mặt tối suốt ngày đêm. Nhưng sức học quá thô thiển của ông không xứng với một địa vị khó khăn như vậy. Tôi dùng hết cả tâm lực trong công việc của tôi.
Trong mười hai tông đồ, một người đã phản Chúa vì một só tiền chỉ bằng 12 Mỹ kim bây giờ. Ngẩng lên nhìn rặng núi xanh ở Virginie, ông thốt: "Cảnh đẹp làm sao! Thiệt từ trước lão chưa có cơ hội nào để ngắm cảnh thần tiên như vầy". Tôi biết một ông nọ trước kia bán xà bông cho hãng Colgate cũng thường đòi được người ta chỉ trích mình.