Tuy nhiên cách dễ dàng nhất để xua tan sự hoài nghi vào lúc đó là hãy tự nhủ rằng: "Điều đó là không đúng. - Hỡi thần Gió - Chúa tể của Số phận và May mắn, Người ở đâu? Con muốn được cảm ơn Người. Hy vọng ngày mai sẽ tốt hơn.
Quả đúng là mọi việc đã xảy ra như thế. Sau khi nói chuyện với thần Ston, Nott chán nản bỏ đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. Ông ấy sẽ bảo cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu.
Hay thậm chí còn tệ hơn. Ta sẽ đi tìm Cây Bốn Lá thần kỳ . Sau đó Nott yên tâm leo lên lưng ngựa đi tìm một chỗ ngủ qua đêm.
Sid im lặng hồi lâu và chợt ngước nhìn thẳng vào mắt Merlin. Và kết quả cuối cùng thật tuyệt vời. dần dần át cả tiếng dế kêu râm ran khi đêm tối đang chuyển sang rạng ánh bình minh chiếu qua từng kẽ lá.
Ta phải tìm ra ai đó khẳng định với ta rằng cái cây bốn lá may mắn đó sẽ mọc trong khu rừng này - Nott lầm bầm tự nhủ. May mắn sẽ luôn đến khi ta biết giữ vững niềm tin vào mục tiêu, sứ mạng và mục đích của mình. Cậu có biết thế nào là sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự hay không?
Ông cũng thấy vui vui khi thấy người bạn thời niên thiếu - đã nửa thế kỷ nay mới gặp lại - của mình lại muốn kể cho ông nghe một câu chuyện cổ tích ở vào cái tuổi đã bạc trắng mái đầu. Thế là tiếng vó ngựa dồn dập, hai chàng hiệp sĩ, một áo đen, một áo trắng, rạp mình trên lưng ngựa nhắm hướng khu rừng Mê Hoặc thẳng tiến, khởi đầu một cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm và thú vị mà có lẽ cả hai sẽ không thể nào quên được trong cuộc đời mình. Vì thế Sid cố làm cho ông ta nguôi giận:
Sid là một hiệp sĩ chứ không phải là một người làm vườn chuyên nghiệp, vì thế chàng cần phải hỏi xin ý kiến của một người hiểu biết về cây cối. Giờ thì anh chẳng có thể làm gì được nữa. Và cuộc gặp gỡ này đã không đúng với tinh thần cây chuyện.
Tôi nhận thấy trong mắt cậu phảng phất một nỗi buồn lớn lắm. Khi xong việc, Sid nằm xuống nghỉ lưng. - Ta nghe nói rằng có một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong vòng bảy ngày tới.
Đang dò dẫm trong bóng đêm, bỗng anh cảm thấy con ngựa đen của mình dẫm chân lên một chỗ đất mềm, ẩm ướt, và trên cao các nhánh cây đã được chặt quang đãng. Tại sao? Chàng cũng không biết nữa. "Thật là một thứ bụi bặm nhớp nháp, khó chịu!" - mọi người càu nhàu.
Chàng thấy bốn lá hình trái tim của nó mở bung ra hứng lấy những tia nắng mặt trời rực rỡ xuyên qua những nhánh cây khổng lồ bao quanh nó. Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới. Cuộc đời tôi xuống dốc đến độ đã có lúc tôi biết cơn đói là như thế nào.