Cũng có thể là do nền văn hoá Nhật Bản không xây dựng dựa trên sự khẳng định cái tôi giống như ở phương Tây (tranh luận chính là cách khẳng định cái tôi của mình). Ngày nay, khái niệm này đã được hơn 20 nghìn cộng đồng dân cư ở Mỹ sử dụng. Tôi đang sử dụng chiếc mũ xanh và nhận xét rằng những đề nghị của cô Brown là không phù hợp tại điểm này.
Họ thích là những người nắm giữ phần phải. Bạn luôn có thể lựa chọn để làm như vậy. Sẽ chẳng có điểm dừng sáng tạo trừ khi bạn chọn lựa để đưa ra chúng.
Chiếc bàn quay không hề có bộ nhớ. Nó đặt ra những luật ứng xử mà mọi người bắt buộc phải tuân theo. Vào bất kỳ một thời điểm nào của một cuộc họp, hội nghị hoặc một buổi thảo luận, chúng ta có thể nêu lên những cảm xúc chiếc mũ đỏ.
Tôi muốn chỉ ra rằng không chỉ vì có ai đó chơi tennis hoặc trượt tuyết tốt hơn bạn mà bạn không chơi các môn đó. Chiếc mũ đỏ chính là công cụ độc nhất và là cơ hội đặc biệt để bạn có thể bộc lộ cảm xúc, tình cảm và trực giác của mình về vấn đề đang xem xét. Một trong những giá trị quan trọng nhất của phương thức tư duy sáu chiếc mũ đó là việc phân ra một quỹ thời gian nhất định để yêu cầu mọi người sử dụng quỹ thời gian đó để trở thành một người tư duy thận trọng,cẩn thận và là một người phê phán về vấn đề đang xem xét.
Chiếc mũ đen được hình thành dựa trên cơ chế tư duy tự nhiên của não bộ. Một người có thể thích lối tư duy này hơn lối tư duy khác hoặc có ưu thế với những lối tư duy nhất định. Chúng ta sử dụng khả năng trực giác trong những tình huống như thế nào?
Việc xây dựng được một bộ khung những câu hỏi chủ chốt phù hợp đóng vai trò quan trọng trong quá trình yêu cầu thông tin. Thường thì bệnh sởi không phải là bệnh nguy hiểm. Nhưng tuyệt nhiên chiếc mũ đội đầu không nói lên bản chất con người.
Bạn có thể chỉ ra lối tư duy nhất định mà bạn đang mong muốn. … Tất cả chúng ta có đồng ý với những kết luận mà chúng ta vừa đạt được. Những tư duy cẩn trọng được đưa ra bởi chiếc mũ đen luôn được chấp thuận trong đàm phán,chiếc mũ đen cũng chỉ ra cho chúng ta thấy bộ não của chúng ta chỉ nhạy cảm với một lối tư duy tại một thời điểm.
Sẽ chỉ có một kết luận được mọi người cùng bàn bạc, nhất trí và đưa ra. Chúng ta bắt đầu buổi thảo luận bằng chiếc mũ trắng. Nếu không, chúng ta sẽ có xu hướng đạt tới trạng thái tranh luận truyền thống.
Giờ chúng ta chuyển trọng tâm từ những người thắng cuộc sang những người thua cuộc và chúng ta sẽ nhanh chóng nhận thấy rằng 131 người tham dự sẽ phải thi đấu 130 trận để tìm ra một người thắng cuộc. Nó phải được coi như tương tự với một tưởng đã có và một ý tưởng đã được thử nghiệm thành công. Nhưng tôi sẽ đưa ra phương án thay thế rằng sẽ có lợi nhuận hơn nếu chúng ta chở hàng bằng tàu.
Trong những cuộc thảo luận như vậy phương thức tư duy sáu chiếc mũ xây dựng sẵn khung thảo luận, dựa vào đó mọi người cùng thảo luận một cách định hướng, thay vì tranh luận hoặc thảo luận tự do. Thật là hết sức lãng phí thời gian để có một cuộc họp mang tính sáng tạo nhưng cuối cùng lại không nhận biết được đâu là một ý tưởng hay. Đây là một sự khác biệt vô cùng quan trọng giữa lối tư duy «sách vở» và lối tư duy «thế giới thực tế».