Tôi thích coi anh dạy chó lắm. Muốn cải thiện một người, bạn cứ ra vẻ tin người đó có đức tính này đức tính nọ đi. Ông Amsel nói: "Chiều hôm đó, khi từ biệt ông ta, không những ông đặt mua một số hàng quan trọng mà còn bắt đầu thành bạn thân của tôi nữa.
Mỗi buổi tối ở Nghị viện ra, ông vội về nhà để cho bà biết những tin tức hôm đó. Thanh niên đó là nhà danh ca Lawrence Tibbett. Chẳng những máy không hư hỏng chút chi hết mà lại còn tốt lắm.
Chúng ta có lẽ không bao giờ có cơ hội hòa giải một vụ đình công, hoặc hùng biện ở tòa, nhưng có nhiều trường hợp khác mà phương pháp trên kia giúp ích cho ta được. - Vâng, tôi thấy những con gà ấp của bà tốt quá, giống gà tàu phải không, thưa bà?. Có khách nào dám chỉ trích xe của anh ư, anh đỏ mặt tía tai lên, chỉ muốn nhào vào bóp cổ người ta.
Tôi tính thử làm càn một lần nữa xem sao. Còn ông Paderewsky, một nhạc sĩ dương cầm nổi danh, rất được lòng người bếp da đen hầu ông trong toa xe lửa riêng của ông. Nhưng nguyên nhân kết quả đó là cậu thi hành những quy tắc dạy trong chương này.
Chị ta nói: "Tôi sắp được sang trọng" và cám ơn tôi. Bạn muốn người ta thừa nhận tài năng của bạn. Năm 1898, Joe Farley chết một cách bất ngờ, để lại vợ góa và ba con côi với vài trăm đồng bạc vốn.
Ta cần phải xử sự như vậy khi nào? Bằng cách nào?. Mùa này ai cũng trốn cảnh nhà quê, dễ gì cho người khác mướn được? Bạn coi hai cặp gặp nhau ngoài đường: hai người đàn ông họ chỉ ngó nhau thôi, còn hai người đàn bà thì ngắm nghía tỉ mỉ quần áo, trang sức của nhau.
Chiến thuật vô hại đó luôn luôn có kết quả. Họ hiểu rằng nếu có công việc thì chúng tôi tất giữ họ lại. Tôi: - "Thưa không ạ, chính tôi phải xin lỗi bà chứ.
Những ai đã gặp Tổng thống Théodore Roosevelt đều ngạc nhiên về sự biết nhiều, hiểu rộng của ông. Đây là một thí dụ khác. Roosevelt được quốc dân bầu làm tổng thống.
Vì ông chủ xí nghiệp đó là hạng người lạ lùng, lúc nào cũng hầm hầm, nói năng thì cục cằn thô lỗ. - Thôi thầy, đừng làm lớn chuyện! Bây giờ tôi chỉ cho thầy. Có một hồi mà một khách hàng chỉ trích hãng tôi như trên kia thì tôi đã phát điên rồi.
Thành thử lần trước chú ấy dọa phạt tôi, mà lần này thiệt tử tế với tôi. Khi đi qua một gian nhà sạch sẽ, ông hỏi: "Tại sao bọn này không dùng điện?". - Dạ, ai cũng muốn như vậy hết.