Thứ hai,không ai biết đến tôi. “Để có nhiều người trở thành chủ doanh nghiệp hơn, chúng ta phải thay đổi thái độ của mình đối với những người bị thất bại. Không có gì sai trong hai hướng trên cả.
“Mỗi kết quả đều có nguyên nhân, mọi việc sảy ra đều có lí do. Các vụ xô xát và giết chóc gần đây ở Đông Timor đã gợi lại tất cả các hồi ức này trong tôi lúc tôi hiệu đính quyển sách cho lần xuất bản này. Không biết có phải vì đó là cách buôn bán của ông hay vì chúng tôi chỉ là những kẻ ăn bám mà ông đối xử bất công với chúng tôi khi ông dành toàn phần thịt ngon nhất cho khách hang và để cho chúng tôi toàn những mẩu vụn không ai thèm mua.
Rất đúng! Điều này đúng với mỗi người ở mỗi giai đoạn của cuộc đời. Ở tuổi 28, bà phải cắt bỏ phần tử cung còn lại vì bác sĩ đã mắc sai lầm nghiêm trọng khi cắt bỏ nhầm một phần tử cung của bà. Bí quyết để cụ có có cuộc sống vui vẻ, lâu dài là gì ạ?”.
Lee qua đời năm 1967. Quả thật có những phẩm chất phi vật chât như tính cách, các nguyên tắc đạo đức…vv Chúng thật sự có thể biến thành những cái thuộc về vật chất như : người ta tự nguyện tin tưởng họ, khách hàng sẵn sằng mua hàng của họ. Ở tuổi 19, ông đã lên ngôi vua khi cha ông bị ám sát.
Nhiều người lại muốn thoát ra và tự mình bắt đầu một công việc gì đó nhưng lại sợ đánh mất công việc “dễ chịu” hiện thời. Lee qua đời năm 1967. Tôi không biết bạn thích nhìn nhận điều này dưới góc độ như thế nào.
Cha tôi sẽ giết tôi mất! Tuy nhiên, cũng còn một điều an ủi là lớp học được bố trí ban ngày. Ông bắt đầu công việc kinh doanh bằng cách bán dép trong nhà, rồi bán giày trên các con đường của Carriedo, Quiapo, Manila. Vì vậy, tôi được trường mà các bạn đã biết, Đại học Malaya, nhận vào học để láy bằng giáo dục.
Không có gì ngạc nhiên khi tỉ lệ trẻ em trên thế giới tự sát đang gia tăng , đặc biệt là ở các nước đang có tình hình nói trên. Một số người đang ở trong ban lãnh đạo của nhiều công ty danh tiếng, có người đã qua đời, có người thành tu sĩ. Mặc dù không giữ bất kì chức vụ chính thức nào vào lúc cuối đời, ông vẫn là nhà lãnh đạo tối cao nhất của quốc gia đông dân nhất thế giới.
Điều này rất đúng,thế mà nhiều người trong chúng ta không nhận thấy. Vào một ngày định mệnh, một quyển sách đặc biệt nằm trên bàn, ngay trước mặt tôi. Mỗi hành động của chúng ta đều là một nhân và phản ứng tương đương hoặc trái ngược là một quả.
Tôi đã biết mình sai lầm ở chỗ nào. Vì thế,đừng bao giờ quá rập khuôn và nói rằng bạn không thể thay đổi . Về điểm này, tôi xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện mà tôi yêu thích:
"Trong phần lớn các tình huống ,trận chiến của cuộc sống diễn ra rất ác liệt,và việc chiến thắng nó mà không phải đấu tranh cũng giống như việc chiến thắng mà không có vinh quang . Chúng ta cần được đánh bóng,cần trải qua những lúc khó khăn,những lần đau khổ trước khi sự vĩ đại của chúng ta được khám phá. “Một chương trình hành động luôn có nhiều rủi ro và chi phí nhưng chúng còn kém xa các rủi ro và chi phí của sự khước từ hành động quá dễ chịu.