Watson đã thú nhận nhận định của mình là sai trong cuộc họp sau đó: Watson dùng một phương thức lạ đời, vào thời điểm đó, là thay vì cắt bỏ những phần không hiệu quả và đẩy mạnh các bộ phận hiệu quả thì ông lại tuyên bố tập hợp tất cả các bộ phận lại một cách chặt chẽ, để có sức mạnh tập trung. Cả hai đều hướng vào con người trong và ngoài công ty.
Những đường ngang này được giải thích là biểu thị của Hãy làm tất cả những gì bạn thấy là mình có thể làm. Trong số các vị khách mời, người ta thấy cả nhà khoa học lãnh đạo dự án Manhattan, Robert Oppenheimer.
Thời điểm phát ngôn được ghi là năm 1951, chúng ta biết rằng những cái máy tính thì to như một căn phòng. Vào cuối đời, ông nhắc lại nguyên tắc vàng và lý thuyết bốn đối tượng: Thay mặt Nhóm tác giả của bộ sách Giản Tư Trung - Người Sáng lập PACE Sài Gòn, Xuân Đinh Hợi, 2007
Muốn tạo ra tổ chức doanh nghiệp ở quy mô đa quốc gia, người ta học Thomas Watson. Bạn khó mà đàm phán thành công với cái bao tử đang đau dữ dội. Watson bác bỏ đường lối của con trai bởi vì ông không công nhận tầm nhìn của Tom chủ trương hướng về máy tính điện tử - ông thấy rằng tương lai của IBM nhất định là máy tính thẻ đục lỗ.
Thăng trầm là chuyện thường thấy trong thương trường. ở Dayton để tránh sử dụng các nhà máy đang vận hành. Và hơn cả kỹ năng, đó là một thái độ.
Không ai hiểu cha bằng con. Con tiếp bước đưa con người vào kỷ nguyên máy vi tính. Đó chính là yêu cầu luôn luôn học hỏi mà Watson đã phát biểu.
Người khổng lồ đang ngã khuỵu. con trai của Watson Sr?. Nhiệm vụ của nó là xâm nhập vào bên trong thị trường máy cũ, bán phá giá để đánh bại các đối thủ, tạo những khoảng trống để NCR bán thế hệ máy mới và quan trọng hơn là để kiểm soát toàn bộ thị trường.
Không phải Gerstner không đủ tài để thuyết giảng mà thông điệp ở đây là hãy lắng nghe từ bên ngoài, đừng nhìn từ bên trong. Bán hàng rong, bị mất cắp tất cả vì mãi uống rượu. Ollila một nhân vật cũng góp mặt trong bộ sách này cũng ở vào tình trạng y như Watson vậy.
Đó là tinh thần nối dài của Watson. Đây là lần đầu tiên ông làm chủ và kết quả là ông chủ này hết sạch cả vốn. Vì vậy, định đề phải xuất hiện như thể không phải của ông vậy.
Trong lịch sử quản trị, ông đã góp tiếng nói làm mới tư duy điều hành mà không làm mất vị thế của người lãnh đạo trái lại nhờ tinh thần khiêm tốn và khoa học (thu thập thông tin từ nhân viên) ông đã nâng cao vị thế của những nhà quản lý. Có thể thấy, ông đang dùng một cách thức kiên nhẫn để thu lòng người hơn là những kỹ thuật quản lý. Thông điệp của ông rất rõ: IBM có thể giảm lợi nhuận nhưng không một nhân viên nào bị bỏ rơi.