Josh hoàn thành công việc đúng hạn, nhưng James vô cùng ngạc nhiên khi nhận ra Josh đã vượt quá giới hạn thẩm quyền của mình khi thực hiện những việc mà James đã giao. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Cậu cho tớ một ly nước mát là được rồi.
Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. - Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi.
Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu. - Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được. Jack tóm lược sơ qua cho James nghe về dự án rồi đưa cho anh một chồng hồ sơ và giấy tờ.
Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.
Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc. Công việc thuận lợi, cuộc sống hạnh phúc - mọi thứ có vẻ như rất suôn sẻ đối với họ. - Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười.
Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. - James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết: "Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".
Trước nay James vẫn quan niệm giống bố anh rằng nếu muốn mọi việc được như ý thì tốt hơn cả là nên tự mình làm lấy mọi việc. James tự hỏi không biết có phải nguyên nhân là do nhân viên từ chối làm thêm việc hay không. James lắng nghe rồi nhắc lại những gì anh đã hiểu và không quên hỏi Jack: "Tôi nói vậy có đúng ý ông không?".
Còn anh lại cảm thấy hứng thú trở lại với công việc bởi anh tin rằng những công việc mà mình đã giao phó cho các nhân viên sẽ được hoàn thành đúng hạn. Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Thứ sáu này nhé? 7 giờ được không? Nhớ dẫn theo bọn nhóc nữa đấy.
Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng.
Khi đọc bản báo cáo của Jessica, anh gần như choáng váng. Thứ sáu này nhé? 7 giờ được không? Nhớ dẫn theo bọn nhóc nữa đấy. Chồng hồ sơ gần như đã được giải quyết hết.