Hoặc là chúng sẽ trở nên gian dối. Nghe một lúc, tự nhiên bạn đứng dậy bước xuống cầu thang. Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt.
Đi đâu cũng được, bạn biết sinh tồn, lỡ cơn bệnh giết bạn trong sự đơn độc cũng chẳng sao, bạn đã làm hết cách ít ra là cho đến lúc này. Dẫu không phải không có lúc buồn. Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường.
Không hiểu sao ông ta phán ngon ơ như vậy. Mà lại nghĩ về con người. Nhưng thế giới của bạn, đời sống của bạn vắng bóng đàn bà.
Bạn lại cười một mình. Mệt và không thích thú. Từ đó cháu đi đâu cũng xin phép em, có hôm nào đột xuất, cháu luôn gọi điện về.
Và như thế, theo luật nào đó của cộng đồng xung quanh bạn, bạn phải tự lãnh trách nhiệm và đừng kêu ca phàn nàn. Sự trôi vô phương dẫn tôi đến đây. Bắt đầu nghe những tiếng động khác.
Các cái bộ phận trong não chắc là cơ sở vật chất của tinh thần, ý thức. Tôi đang thấy cái trò cứ đi một tí lại dừng, lại viết, lại đi… như một con chó thi thoảng lại ghếch chân vào cột điện, lùm cây làm vài ba giọt. Hẹn ông anh 4 giờ chiều mai đi tiếp.
Đó là một sự xúc phạm đối với nhận thức. Các anh chị đi thi đại học bác cũng đi xem bói, vừa rồi, lại nhờ cháu đèo cô đi mua hàng mã về đốt giải tà cho chị… Bạn cũng như một người bình thường, dị ứng với hai tiếng nghệ sỹ và cảm giác về sự tai tiếng trong giới này.
Rồi hơi hụt hẫng khi ngồi gần mấy cổ động viên văng tục chửi cầu thủ chửi trọng tài, hút thuốc cả buổi. Nhưng ông anh cứ hỏi nhiệt độ phòng bao nhiêu, làm bằng gỗ gì. Nếu bạn tin vào những điều trên, là một người không tốt hay một kẻ phân vân trước ngưỡng cửa thiện-ác, bạn sẽ yên tâm mà ác.
Bạn có thể tìm hiểu và tư vấn cho bác nên bán hàng gì, giúp gia đình tìm một tráng thái cân bằng. Không biết thanh minh thế nào. Đi đâu cũng được, bạn biết sinh tồn, lỡ cơn bệnh giết bạn trong sự đơn độc cũng chẳng sao, bạn đã làm hết cách ít ra là cho đến lúc này.
Bác gọi xuống ăn sáng mấy lần bạn cứ lờ đi. Ở đây, bạn tự nhủ, bạn nằm một mình và than vãn chẳng để làm gì. Và sẽ không ngừng bị đào thải nữa.