Đầy là điều chưa từng bao giờ xảy ra trước đây. Nếu ngươi đánh thức chúng dậy thì đêm nay chúng sẽ không hát nữa. Dường như cách dễ dàng nhất bây giờ là theo chân Nott rời khỏi khu rừng để khỏi phải đối diện với một tình huống khó xử.
Anh còn có thể làm được gì khác nữa chứ? Vì thế Nott leo lên ngựa và đi lang thang vô định mãi trong rừng, hy vọng rằng mình sẽ bỗng nhiên may mắn phát hiện được Cây Bốn Lá thần kỳ ở đâu đó. Đó là một cảnh tượng đáng kinh ngạc. Đó là một buổi chiều mùa xuân đẹp trời tại công viên trung tâm.
Đó là một giọng nói buồn bã và đau đớn. Buổi sáng thứ tư khu rừng chợt lạnh lẽo hơn mọi ngày. Tuy nhiên, chàng đã làm được một điều hết sức quan trọng: đó là chàng đã tạo ra một điều khá biệt, điều mà chưa ai từng làm cho khu rừng này.
Chẳng ai nói lời nào. Chàng nhớ lại lời dặn của người ông quá cố: Cuộc sống sẽ mang lại cho cháu những gì cháu đã cho đi. Chúng phủ xuống con đường mà Nott đang phi ngựa về thành lẫn chỗ mụ phù thủy Morgana nham hiểm.
Chàng mệt và ngủ say đến nỗi con cú của mụ ta phải rúc lên ba tiếng mới lám chàng tỉnh giấc. - Ngươi đang nói gì thế? Ta chẳng biết Sid cũng như cái gã ngốc nào đã nói cho mi cái điều vớ vẩn này. - Cái gì? - Nott la lên, không tin nổi những gì mình vừa nghe thấy.
Sau cùng Sid đã thành công: chàng mừng rỡ nhìn dòng nước nhỏ, trong vắt chảy đến nơi cần nước - mảnh đất của chàng tạo nên - và từ đó nước thấm lan tỏa khắp nơi xung quanh . Các người phải băng qua mười hai ngọn đồi mới đến đó được. Nhưng biết đâu Merlin không nói dối? Nếu đó thật sự là cây bốn lá mang lại sự may mắn vô tận thì sao?
Cậu là người bạn thân duy nhất mà tôi có,mà tôi luôn nhớ về. Chàng nghĩ về những điều mình đã đạt được: đất mới với thật nhiều nước. Cho dù nếu chàng chọn đúng vị trí thì Cây Bốn Lá thần kỳ cũng không thể nào mọc lên được ở một nơi đầy đá như vậy được.
Chàng liền xuống ngựa, quỳ xuống và kính cẩn lên tiếng: Ta chỉ nhận nước vào mà chẳng tạo ra bất cứ dòng chảy nào lấy nước từ ta cả. Max nghe thế xúc động nhìn Jim.
Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng. Và ông bước xuống đến bên anh. chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ?
Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi. Bà có thể nói chuyện với ta không? Vì thế Nott lên tiếng chào bà: