Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Cậu chỉ cần mời tôi vài xiên cá nướng ngoài trời hoặc vài cái bánh mì kẹp thịt với hành do cậu làm là tuyệt lắm rồi!
Và tôi đã nghe theo lời khuyên của họ. Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau. Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm!
Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa.
Lúc nào trông ông cũng thoải mái và hòa đồng với các nhân viên. Xảy ra chuyện gì thế hả? - Jones lưu lại công việc đang làm dở dang trên máy tính rồi dời bước sang chiếc ghế bành gần đó. - Josh không đợi James phải nói ra điều đó.
Đặc tính cơ bản của con người là "Chúng ta luôn sẵn sàng đón nhận những điều mới lạ và khó khăn hơn nếu trước đó ta đã đạt được một số thành công nhất định". Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Cậu chỉ cần mời tôi vài xiên cá nướng ngoài trời hoặc vài cái bánh mì kẹp thịt với hành do cậu làm là tuyệt lắm rồi!
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không? Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian.
Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. - James kể ngay trước khi kịp ngồi xuống ghế để mở túi bánh.
Có lẽ cô ấy cần được hướng dẫn nhiều hơn mà thôi! Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. hoàn toàn khác hẳn những cặp anh em họ bình thường khác.
Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! Cho đến khi cả Jones và James cùng được thăng chức lên làm quản lý. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm.
Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó. Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh: Điều đáng buồn là bộ phận của James càng lúc càng tụt lại phía sau.